Hồi ký: Bước ngoặt của cuộc đời

Họ và tên: Lý Ngọc Bích
Pháp danh: Sukha Panna
Sinh năm: 17/01/1992
Học vấn: Cử nhân Kinh Tế
Nghề nghiệp: Nhân viên
Điện thoại liên lạc: 0938.652.360
Email: Sukhapanna@gmail.com
Đ/c: 90/20b Hòa Bình, P.5, Q.11, TP. HCM.
Facebook: https://www.facebook.com/ly.sapphire.9/
Youtube: https://www.youtube.com/c/SukhaPanna

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Kính bạch Ngài Thiền sư!

Kính bạch chư Đại Đức tăng!

Kính thưa cùng toàn thể cô chú, anh chị!

Con có duyên lành rất lớn là được tham gia khóa tu 20 ngày vừa rồi, do ngài Thiền sư – Tiến sĩ – Đại đức Thiện Minh giảng dạy. Và một điều vô cùng may mắn, con được xuất gia gieo duyên trong khóa tu thiền 20 ngày này.

Con xin chia sẻ lại những dòng cảm xúc thiêng liêng mà con đã trải nghiệm trong khóa thiền (I) vừa qua với tâm thành được đóng góp một chút tư liệu nhỏ bé đến quý Ô.bà, Cô bác, anh, chị cùng quý bạn đồng môn, thiện hữu xa gần… là những quý hành giả tương lai cùng tham khảo về pháp môn vô cùng quý báu, chân truyền từ thời Đức Phật này.

Con chưa từng nghĩ là bản thân con dám cạo đầu, đắp y như một người tu nữ mặc dù trong con… rất yêu thích màu Y giải thoát. Khi con được nghe Sư cô Bi Nguyện chia sẻ về ý nghĩa của việc xuất gia gieo duyên, lúc đó trong đầu con khởi lên ý nghĩ:

“Hay là mình xuất gia gieo duyên đi!”.

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua mà thôi, tuy nhiên trong tâm con còn sợ sệt, rụt rè và không dám quyết định. Vì gia đình con không có ủng hộ và tán thán việc tu học của con, họ rất sợ con sẽ đi xuất gia luôn, nhất là Cha của con, rất khó tính và bảo thủ.

Gia đình con mà biết được con cạo đầu, xuất gia gieo duyên, chắc họ sẽ bất đồng ý kiến và sinh phiền não dữ lắm.

(Xuất gia gieo duyên theo truyền thống Theraveda)

Niềm hạnh phúc khi được Xuất Gia Gieo Duyên – Sukha Panna ra đời từ đây!

Con càng nghĩ về Cha Mẹ con bao nhiều thì tình thương của con dành cho họ càng lớn bấy nhiêu! Do đó sự sợ sệt không còn nữa mà thay vào đó là một ý chí mạnh mẽ, muốn xuất gia gieo duyên để hồi hướng phước lành, báo hiếu đến Cha Mẹ của con, nguyện cầu cho họ mau sớm đến với Chánh Pháp.

Con còn nghĩ về Đức Phật, con thấy biết ơn Ngài vô cùng, Ngài đã tìm ra con đường giải thoát cứu cả nhân loại và trong lòng con muốn làm điều gì đó để đền đáp ơn này.

Thế là, con quyết định sẽ xuất gia gieo duyên 20 ngày trong khóa thiền này. Con chia sẻ với Sư cô Bi Nguyện về tâm ý của con, sư cô vô cùng hoan hỷ và trợ duyên cho con rất nhiều thứ.

Con còn nhớ rõ, khi Ngài Thiền sư nghe con phát nguyện xuất gia gieo duyên 20 ngày. Ngài vô cùng ngạc nhiên và hoan hỷ, Ngài hỏi con rằng:

– “Có thiệt không đó hè?”

Đại Đức còn chỉ dạy con rất nhiều thứ và ban bố những lời Pháp từ để sách tấn tâm con vững vàng hơn trước lời phát nguyện xuất gia gieo duyên của mình.

Con không thể nào quên được, khoảnh khắc khi được chính tay Ngài Thiền sư sấp tóc, đọc lời chú nguyện, một cảm giác vô cùng xúc động và hạnh phúc, lời nguyện của con được thành hiện thực và được làm đệ tử của Ngài – Người mà con hằng cung kính. Sau đó, con được Sư cô Bi Nguyện cạo đầu và chỉ dạy con cách đắp y. 

Từng giọt nước mắt con rơi khi được đắp lên người chiếc Y giải thoát, tài sản quý báu của Đức Phật để lại. Con khóc vì hạnh phúc, con không ngờ cuối cùng con cũng trở thành một người tu nữ thật sự, dù chỉ trong 20 ngày.

Cảm giác an lạc, hạnh phúc, sung sướng, tự do, thanh thoát đó không bao giờ con quên được!

Cũng như pháp danh mà Ngài đã ban cho con “SUKHA PANNA”, mang một ý nghĩa lớn lao, giống như những gì con muốn đạt được vậy “AN LẠC – TRÍ TUỆ”. Tên gọi này cũng đã đánh dấu cột mốc mở ra một bước ngoặt mới của cuộc đời con, con cũng không bao giờ quên được!

Con thì lại chậm hơn những Cô chú, Anh chị thiền sinh khác, đến gần cuối khóa thiền con mới có ánh sáng chung chung. Những ngày đầu thì con còn bị vọng tưởng nhiều, trong công việc rồi  gia đình, trong khi đó thì gia đình của con lại không có ủng hộ và tán thán việc xuất gia gieo duyên của con, nên nhiều khi con nghĩ đến gia đình, nghĩ đến công việc thì con vọng tưởng nhiều lắm.


Lần đầu tiên biết được trạng thái Hỷ – Lạc là gì?

Những ngày sau khi nghe Thiền sư giảng về cơ hội có được một khóa thiền tập như thế này thì không phải dễ. Con quyết tâm buông bỏ hết, những ngày sau đó thì khi con hành thiền không còn cảm giác nặng nề đau nhức như trước nữa, rất là nhẹ mà vui lắm.

Khi mà xả thiền, thì con cứ cười hoài, có cô Linh hay hỏi con “sao con cười hoài vậy Sukha ?”, thì con nói là do trong người con cảm thấy an vui lắm, con trình Pháp với Thiền sư, thì Sư bảo con là: “Phải xả cảm thọ đó thì mới tiến xa hơn được!”

Sau đó, con về hành thiền theo như thời khóa, cái cảm giác hoan hỷ đó cứ theo con hoài. Con lại đến trình Pháp với Thiền sư tiếp:

– “Dạ, thưa Ngài! Con xả không có được!”

Thiền sư cười hoan hỷ và nói với con:

“Giống như từ trước giờ chưa gặp được những gì quý giá lắm, nên giờ gặp thì không bỏ được”.

Thiền sư hỏi:

– “Con muốn lấy vàng hay lấy kim cương?

– Muốn đào được mỏ kim cương thì không thèm đào vàng nữa. Mới đi đến lầu 1 thôi, thấy hoa thơm cỏ lạ, đẹp quá rồi vướng ở lại đây luôn, không chịu đi lên lầu 2 , lầu 3 à?”

Ngài Thiền sư dạy con câu này mà con nhớ hoài và xả được cảm thọ đó:

“Tất cả các Pháp đều là vô thường. Tất cả các Hạnh đều là vô thường”.

Nhờ sự sách tấn và chỉ dạy tận tình của Thiền sư, những ngày sau con xả được cái cảm thọ đó. Buổi sáng con ngồi hành thiền, cảm giác những đau nhức từ cái thân của mình giống như là con đang bị ung thư xương vậy, nó đau kinh khủng lắm, nó đau dữ dội lắm!

Con nhớ đến lời chỉ dạy của Thiền sư: “Đừng quan tâm tới nó, hãy lơ nó đi, chỉ tập trung vào hơi thở mà thôi.”

Điều này giúp con vượt qua được cái đau đớn đó, tìm được an vui trong tâm và thân của mình thì cái đau nhất cũng mất luôn, lúc đó trước mặt con tự nhiên có một vầng ánh sáng xuất hiện và sau khi con xả thiền xong, thì mọi người đã dùng cơm trưa xong hết rồi, con giống như là trên trời rơi xuống vậy!

(Ngài Thiền sư trao bằng chứng nhận khóa thiền 1 cho hành giả Sukha Panna)

Vượt qua nỗi đau về thể xác, là sự an vui, tĩnh lặng nơi tâm hồn!

Đến buổi chiều, con hành thời tiếp theo nữa thì con thấy bà ngoại mình chết trong khi đó bà vẫn còn sống cơ mà, lúc đó trong tim con đau lắm, một cảm giác rất là khó chịu. Con cũng tự nhủ:

– “Đó chỉ là vọng tưởng mà thôi”.

Thiền sư có chỉ dạy:

– “Khi vọng tưởng xuất hiện thì cứ nhẹ nhàng nói lên trong tâm là: ‘vọng tưởng à, vọng tưởng à!…

Con cũng tự nhủ là chắc không sao đâu, bà ngoại sẽ không mất đâu! Con tập trung vào hơi thở, tự nhiên vùng sáng xuất hiện và tỏa khắp người con, cái cảm giác an vui hạnh phúc nó lạ lùng lắm, mà rất là sung sướng. Cái hạnh phúc mà trước giờ con có được ngoài thế gian không thể nào so sánh được!

Lúc ánh sáng đã xuất hiện, nó làm cho mặt con nóng căng lên, con hoảng hồn quá không biết là như thế nào, nên trình Pháp để Thiền sư chỉ dạy con tiếp, làm sao để nhìn được ánh sáng đó?

Thiền sư chỉ dạy rằng:

“Đừng quan tâm đến những cảm giác đó, chỉ tập trung vào điểm xúc chạm mà thôi. Nên quân bình giữa Tấn và Định. Tấn nhiều quá, thì sẽ gây ra phóng tâm, vọng tưởng. Định nhiều quá, sẽ gây ra hôn trầm.”

Tuy ánh sáng của con đạt được không đủ mạnh, nhưng con vô cùng hoan hỷ và hạnh phúc, vì được Thiền sư chỉ dạy tận tình về phương pháp hành thiền, trải nghiệm thật sự về Thiền định là gì? Ánh sáng Quang tướng là như thế nào?

Từng cái cảm thọ sinh lên rồi mất đi. Và điều quan trọng hơn, là con đã tìm được nơi nương tựa cho chính bản thân con.

“Vượt qua nỗi đau về thể xác, là sự an vui, tĩnh lặng nơi tâm hồn!”.

Và con được giác ngộ ra một quy luật vĩnh hằng rằng:

  • “Cha Mẹ, là người sinh ra ta;
  • Anh Chị Em, là người cùng chung máu thịt với ta;
  • Vợ chồng, là người cận kề ta;
  • Con cái, là núm ruột của ta;
  • Nhưng họ không thể chịu đựng đau khổ hay hạnh phúc thay ta được! Và ta cũng không thể thay thế cho sự đau khổ hay hạnh phúc của chính họ được!
  • Chỉ có duy nhất bản thân mình mới quyết định sự an vui hay đau khổ cho chính mình mà thôi !”.

Chia phước lành trong Thiện Pháp

Trước khi đến với khóa thiền này, con đã được gặp Ngài và được nghe Ngài giảng Pháp vào năm 2015. Con còn nhớ thời Pháp đầu tiên con nghe Ngài giảng là về GIỚI, và kể từ lúc đó con mới hiểu được GIỚI LÀ GÌ? GIỮ GIỚI LÀ GIỮ NHƯ THẾ NÀO? NGŨ GIỚI BAO GỒM NHỮNG GÌ?

Ngài hỏi con một câu mà như chạm đến nổi đau và những vấn đề tâm lý mà con đang gặp phái (stress, áp lực, căng thẳng, mất ngủ, đau bao tử, trào ngược dạ dày, trầm cảm): “CÔ CÓ ĐƯỢC AN VUI KHÔNG HÈ?”

Con không thể nói nên lời, chỉ biết nghẹn ngào,… giống như bệnh nhân đã gặp được đúng Bác sĩ chữa trị đúng bệnh của mình,…

Rồi sau đó, Ngài động viên, sách tấn con bằng mọi giá phải tham gia khóa thiền này, nếu như con muốn “hết bệnh”,… Và kết quả đúng là như vậy!

Cũng nhân dịp ngày hôm nay, con cũng xin chân thành sâu sắc tri ân đến Thiền sư, Ngài đã tạo duyên lành cho con được giác ngộ và để có được nguồn an vui vô lượng, vô biên này trong chính tự thân tâm của mình! Mà quả thật, nguồn an vui này không thể đánh đổi bằng tiền, bằng báu vật hoặc những tài sản ngoài thế gian.

Con thành tâm xin tri ân đến Ngài và Sư cô Bi Nguyện, đã hỗ trợ cho con được Xuất Gia Gieo Duyên, thừa hưởng được một phần nào Pháp Bảo của Đức Phật để lại.

Khi trở về với cuộc sống hiện tại thì những điều đó giúp ích cho con rất là nhiều, giúp con nhẫn nại hơn, kiên trì hơn và càng kì lạ hơn khi đồng nghiệp cũng như là sếp của con họ rất là ngạc nhiên.

Họ nói con đi mới có 20 ngày mà sao giống như một người khác vậy? Nhìn rất là nhẹ nhàng hơn trước, trẻ trung, vui vẻ hơn trước, rồi trong công việc con cũng không còn nặng nề, hấp tấp như trước nữa và xử lý rất là bình tĩnh.

Con thành tâm biết ơn Ngài nhiều lắm. Nhân đây con cũng xin thành kính tri ân sâu sắc đến Ngài, đã bi mẫn giúp con giác ngộ được biết bao lẽ điều tốt xấu, chơn, ngụy, cao thượng hay thấp hèn, điều gì đáng nên làm để dẫn đến sự tốt đẹp, sự phát triển cho mình và cho người khác, v.v…

Và điều gì cần phải tránh xa, cần phải trau dồi… và nhất là đã cho con tìm được nơi nương tựa của chính mình – Ôi! Pháp Bảo cao thượng của Đấng Từ Phụ. Mầu nhiệm thay!

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Con. Sukha Panna
(Kỉ niệm khóa thiền 1: 17/02 – 07/03/2016)