Họ và tên: Hồ Huyền Quang

Địa chỉ: phường Hiệp Thành, thị xã Ngã Bảy, tỉnh Hậu Giang

              Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thế là 20 ngày đã trôi qua thật nhanh và ngày mai đây ngày 06-03-2016 sẽ là ngày bế mạc của khóa thiền do Đại đức Thích Thiện Minh giảng dạy. Là một thiền sinh của khóa thiền, lòng tôi có những xáo động bâng khuâng. Tôi xin gửi lời cám ơn chân thành cũng như sự tri ân sâu sắc đến Thiền sư Đại đức Thiện Minh, cô Đại hộ pháp Tâm Uyên, những thành viên trong Ban tổ chức, Ban quản lí, Ban hậu cần cùng tất cả các anh chị em trong khóa thiền lần thứ I-2016 này đã tạo những điều kiện tốt nhất cho chúng tôi được tham gia và học hỏi. 

             Triết học có câu “Hạnh phúc là đấu tranh”. Thật vậy, trong cuộc sống bận rộn và hối hả như ngày hôm nay, khi mà mọi thứ xung quanh ta luôn thay đổi từng phút, từng giây và con người ta luôn phải đấu tranh để đạt được những mục đích riêng của mình thì đa phần ít ai còn giữ được những giá trị đạo đức từ sâu thẳm trái tim mà thời ban sơ ông cha ta từng nói “Nhân chi sơ, tính bản thiện”, hay nói cách khác, họ đã mất đi lòng từ bi, bác ái từ “tâm”. Và với những mục đích cao thượng, hướng thiện, đưa nhân loại về với Chánh Pháp, về với lòng từ bi, bác ái thì Đại đức Thiện Minh đã tổ chức khóa thiền lần này để giác ngộ, dẫn đường cho những người thiền sinh mong muốn được hướng thiện, có những niềm vui an lành, an lạc, an nhiên tự tại.

             Thuở mới vào khóa thiền, tôi như một đứa trẻ lên ba, mọi thứ đối với tôi thật sự rất xa lạ. Đặc biệt các cụm từ “Thiền sư” hay “Đại đức” càng xa lạ hơn. Và rồi, cái ngày đầu tiên tôi gặp Ngài, tôi như bị cuốn hút bởi sự thân thiện, gần gũi qua cách nói chuyện, sự tinh tấn, vi diệu qua những giáo lý của Đức Phật mà Sư giảng dạy. Sư dạy chúng tôi rất chậm rãi, từ từ dễ hiểu. Sư luôn đồng hành bên cạnh chúng tôi trong những giờ trình Pháp và hướng cho chúng tôi những đường đi nước bước rõ ràng. Chẳng phải riêng mình tôi mà đối với hầu hết những thiền sinh nơi đây, Sư như là một vị cha cao thượng, luôn theo dõi những bước đi của những đứa con mình.

             Với sự giảng dạy tận tình ấy, tôi đã đạt được Pháp hỷ lạc. Có thể nói đây là một niềm vui lớn vô cùng, một cảm xúc hạnh phúc tột cùng, mà trước đây tôi chưa bao giờ tìm thấy được. Không dừng lại ở đó, cùng với lời động viên và chỉ dạy của Đại đức Thiện Minh, tôi đã cố gắng tu tập và kết quả mỹ mãn đã mỉm cưới với tôi, tôi tìm thấy nimitta. Ôi! Hạnh phúc biết bao! Tuy kết quả của tôi so với các anh chị thì chưa nhiều nhưng tôi rất vui, rất hạnh phúc với sự cố gắng tu tập của bản thân. 

             Kinh Thánh có câu: “Hãy gõ cửa rồi cửa sẽ mở, hãy tìm rồi sẽ thấy”. Đúng vậy, khi chúng tôi mệt mỏi với cuộc sống bộn bề, tất bật biết bao việc hàng ngày, chúng tôi đã tìm đến Phật Pháp, tìm về Chánh Pháp, về ánh sáng cuộc đời và kết quả là chúng tôi đã thành công, chúng tôi tìm thấy một đức tin vững vàng, một tấm gương lành của nhân loại, chẳng ai khác đó là Đại Đức Thiện Minh – một tấm gương sáng chói cả tài lẫn đức. 

             Cuối cùng xin gửi lời cảm ơn đến những vị đầu bếp, những người đã dâng lên cho Thiền sư, thiền sinh chúng tôi những bữa ăn thịnh soạn, chu đáo, đầy đủ chất dinh dưỡng cần thiết cho cơ thể, để giúp cho việc tu tập của chúng tôi thật mĩ mãn như ý nguyện. 

             Khóa thiền đã kết thúc, mọi người đã chuẩn bị phải nói lời tạm biệt, phải nói lời chia tay. Giờ đây, có biết bao điều muốn nói nhưng chẳng biết nói sao nên lời, “xa nhau rồi, chẳng biết còn nhớ nhau không”.

             Thời gian rồi cũng sẽ trôi qua, nhưng những bài học, những tình cảm, những niềm vui nơi đây sẽ mãi ghi khắc trong lòng!

—–+—–