Nguyễn Huỳnh Thanh Huy
Pháp danh: Varañāna
Năm sinh: 1976
(CEO Công ty TNHH Thiên Nhiên Tâm)


Dạ con kính đảnh lễ Ngài Thiền sư – TS. Thiện Minh!

Kính thưa quý thiện hữu kính mến!

Khóa thiền đã qua đi một thời gian, nhưng con vẫn còn nhớ rất rõ. Trong con vẫn còn lưu giữ nhiều hình ảnh đẹp và những trải nghiệm khó quên. Nên con xin phép được ghi lại vài dòng chia sẻ cảm xúc của mình. Trong quá trình con diễn đạt có điều chi chưa phải lẽ, kính mong quý vị hỷ xả cho con!

Nhân duyên con được tham gia khóa thiền đặc biệt lần này cũng là nhờ cô Sukha Panna (Phó GĐ Công ty Trí Tuệ Thế Giới) đã gieo duyên cho con. Và đây cũng là lần đầu tiên con đến với khóa thiền offline, nên con có chút bối rối và lo lắng, vì thời khóa hành thiền dày đặc mà sức khỏe con lúc đó không được tốt.

Nhưng khi đến nơi, được gặp Ngài Thiền sư và mọi người, con bỗng nhiên cảm thấy rất vui và thoải mái. Do tính chất công việc bận rộn, nên đã rất lâu rồi con không có cơ duyên này, chính vì thế lần này sắp xếp được công việc để tham gia, nên con đã quyết tâm Xuất Gia Gieo Duyên trong 5 ngày của khóa thiền.

Rất may mắn thay, được Ngài Thiền sư cho phép, con được XGGD trong giáo pháp của Nguyên Thủy, và ước nguyện của con được thành tựu, con xuất gia gieo duyên, đắp Y của Tu sĩ, thọ giới Sa-di trong suốt khóa thiền.

Đến với khóa thiền lần này, con chỉ với một tâm nguyện mong sao có thể vượt qua được giới hạn của bản thân mình. Đây chính là cơ hội cho con rèn luyện cái tâm yếu đuối, kém cỏi của mình thêm mạnh mẽ, để con có thể đương đầu với những khó khăn, bất như ý vốn luôn đầy rẫy trong đời sống thường ngày.

Lễ xuất gia được tổ chức rất tôn nghiêm, trang trọng, chu đáo và ấm áp dưới sự chứng minh của Ngài Thiền sư khả kính, sự chứng kiến của toàn thể quý hành giả trong khóa thiền, khiến cho con vô cùng xúc động.

Trong giờ phút lắng đọng và vô cùng thiêng liêng ấy, con đã bật khóc khi được Ngài Thiền sư cắt tóc và dạy con phát nguyện xuất gia:

“Upajjhāyo me Bhante hohi: Kính bạch Đại Đức, Ngài là Thầy Tế độ của con”.

Ngay giây phút ấy, khoảnh khắc ấy, niềm hạnh phúc trong con khó tả đến lạ kỳ. Con có cảm giác mình như một người vừa trải qua mấy chục năm dài tha hương, rong ruổi khắp nơi nay mới được trở về nhà. Varañāna là pháp danh đầy ý nghĩa mà Ngài Thiền sư đã đặt cho con, để từ nay con sẽ được an trú trong ngôi nhà Chánh Pháp.

Một chuyện khá vui là lúc con được cạo đầu, Sư cô Bi Nguyện nhìn đầu con rồi nói: “Người có cái đầu như vầy là dễ đi tu lắm nè!”. Con nghe thì mừng rơn.

Trước đây, cũng có vài người nói con như vậy nhưng con chỉ cười xòa cho vui vì đâu dám nghĩ mình lại có phước lớn như vậy. Nhưng giờ đây, khi nghe một bậc tu hành trí tuệ cũng nói như vậy nên con hầu như không còn nghi ngờ gì nữa. Con cúi nhẹ đầu, thầm nở một nụ cười mà niềm hạnh phúc cứ len lén trong con.

Đắp trên mình y phục của người xuất gia, con thấy mình như có thêm sức mạnh và quyết tâm tu tập. Trước giờ, hình ảnh của một người tu sĩ trong chiếc Y Cà Sa, ôm bình bát khất thực, luôn làm cho con xúc động! Bởi nó đẹp và thiêng liêng vô cùng.

Rồi có hôm con đi thiền hành một mình ngoài sân giữa trời mưa lất phất, vừa đi vừa niệm Araham mà bất giác ngỡ mình đang ở một nơi nào đó không phải giữa nhân gian. Điều này sau đó làm con cứ cười hoài, con hoan hỷ lắm!

Như những thiền sinh khác, con đã trải qua những thời hành thiền và gặp phải những chướng ngại không hề nhỏ. May thay, có những lúc con tưởng chừng buông xuôi thì những lời dạy và động viên đúng lúc của Ngài Thiền sư đã tiếp thêm sức mạnh, ý chí và đức tin để con có thể hoàn thành những bài tập cần thiết cho mình.

Đó là chưa kể còn có Sư cô Bi Nguyện từ ái, bạn Sukha Panna chu đáo, ân cần, và các thành viên trong BTC luôn tận tình giúp đỡ. Ngoài ra, con còn may mắn được ở cùng với các hai huynh đệ nữa, rất tinh tấn và thiện tâm. Chúng con chưa hề quen biết trước, nhưng khi vừa gặp nhau, trò chuyện cùng nhau lại có cảm giác rất là thân thiết.

Con còn nhớ có lần cô Sukha nói vui rằng: “Nhìn 3 sư huynh như đã thân nhau từ kiếp nào rồi đó hỉ!”.

Con cũng cười và đáp: “Sadhu sadhu sadhu!”

Sư cô Bi Nguyện, bạn Sukha, cùng mọi người tất bật lo chuẩn bị y phục, nghi lễ xuất gia đầy đủ cho 3 huynh đệ con và 2 hành giả nữ cùng XGGD, con biết ơn nhiều lắm! Con cảm ơn mọi người đã giúp con hoàn thành được tâm nguyện của mình trong những ngày tu học tại nơi đây. Những kỷ niệm đó thật đẹp, hoan hỷ, hạnh phúc… mà khi kể lại vẫn còn cảm xúc trong con nhiều lắm!

Trong quá trình thực hành thiền định trên đề mục Ân đức Phật Araham, con gần như nếm đủ sự trói buộc, che mờ của 5 triền cái: Tham, sân, hôn trầm, trạo cử và hoài nghi. Nhưng nhờ đó mà những ách tắc, trì trệ và sự yếu đuối trong con đã được phơi bày. Trong những lần trình Pháp, Ngài Thiền sư đã lần lượt chỉ rõ nguyên nhân và dạy cho con cách thức để vượt qua. Con thực sự kính trọng và ngưỡng mộ kiến thức, trí tuệ uyên thâm và sự thiện xảo của Ngài Thiền sư khi hướng dẫn cho mỗi thiền sinh chúng con.

Con nể phục khi thấy nhiều thiền sinh khác ngồi thiền được rất lâu, đến 3-4 tiếng trong khi con chỉ đến 1 tiếng rưỡi là cùng. Đặc biệt là rất nhiều người chia sẻ đã đạt pháp hỷ lạc, hạnh phúc trào dâng trong khi con chỉ có những niềm vui nho nhỏ chỉ muốn giữ cho riêng mình. Đôi lúc con thấy mình thật kém cỏi, nhưng nó cũng chỉ thoáng qua thôi vì con rất tự tin vào sự kiên trì của mình, cứ đi rồi sẽ tới.

Nhiều thiền sinh đang có bệnh mãn tính đã chữa rất lâu không khỏi như tiểu đường, xương khớp, dạ dày… cho biết chỉ sau vài ngày thực hành theo phương pháp thiền này mà họ đã khỏe hơn thấy rõ. Con cầu mong cho các vị ấy sớm tiêu trừ bệnh tật và thoát khỏi mọi khổ đau.

Một số người đã không cầm được nước mắt khi chia sẻ vì xúc động, chắc hẳn là họ đã phải chịu đựng rất nhiều. Ngài Thiền sư rất kiên nhẫn và từ ái, ngồi lắng nghe tất cả. Nét mặt của Ngài tuy không hề dao động nhưng con vẫn cảm nhận được tâm từ lan tỏa, tựa như một người cha đang lắng nghe và xoa dịu nỗi niềm của những đứa con thân yêu.

Buổi sáng cuối cùng của khóa thiền, con đến trước tượng Phật để lạy Phật, sám hối và phát nguyện, mong Ngài gia hộ cho con tiếp tục thực hành cho đến khi nào thành tựu. Lúc đó, con ước gì ở nhà mình có tượng Phật như vậy để mỗi ngày con lạy Phật, đọc kinh, hỗ trợ cho việc hành thiền được tốt hơn. Không ngờ đến trưa, con được biết thiền sinh Minh Tâm đã phát tâm cúng dường tượng Đức Phật Thích Ca cho những ai có nguyện vọng thỉnh tượng Đức Phật về thờ tại nhà. Thật là vui quá, con đã thỉnh được tượng của Ngài về đặt ở nhà. Thật cảm kích và xin chúc cho nghĩa cử cao đẹp của Đại thí chủ Minh Tâm sẽ sớm hội đủ duyên lành để thành quả ngọt ngay trong kiếp hiện tại.

Từ khi kết thúc khóa thiền đến nay con vẫn duy trì việc thực hành mỗi ngày. Khóa thiền đã cho con lợi ích lớn lao. Con được làm một người tu sĩ, được học và thực hành Chánh pháp cùng với hội chúng thiện lành. Nhưng điều đáng giá nhất là sau khóa thiền, pháp hành nơi con đã trở nên sáng tỏ hơn rất nhiều. Con cảm nhận chỉ mấy ngày ở đây thôi mà đã bằng đến 2, 3 năm tu học ở nhà.

Những thứ được gọi là hạnh phúc khi đạt được ở đời, có đó rồi lại mất đó. Nhưng niềm hạnh phúc có được trong thiền thì vững chãi hơn rất nhiều. Và niềm hạnh phúc ấy cũng sẽ lan tỏa đến cho những người xung quanh ta.

– Xin cho con được nói lời tri ân sâu sắc đến Ngài Thiền sư Thiện Minh – Bậc Ân sư – Người Thầy mà con kính trọng và ngưỡng mộ!

– Con biết ơn Sư cô Bi Nguyện (Trưởng BTC), cô Sukha Panna (Phó BTC), Ban Tổ chức, Ban Hộ thiền và tất cả mọi người đã cho con có được trải nghiệm thật quý giá.

– Đặc biệt, con rất biết ơn bà xã – bạn đồng tu Lý Tú Anh (pd: Ngọc Tịnh), người đã hết lòng ủng hộ, động viên, điều hành chu toàn toàn bộ công việc ở công ty cũng như ở nhà, tạo mọi điều kiện thuận lợi cho con đến với khóa thiền.

Chia tay Ngài Thiền sư và mọi người, con thong thả bước lên chiếc cầu nhỏ gần cổng vào, nhìn ra phía xa xa bên triền dốc. Cỏ cây hôm nay đã trở nên xanh tươi hơn rồi, chắc là nhờ những cơn mưa mấy ngày qua. Con bất chợt nghĩ đến Ngài Thiền sư, bước chân của Ngài cũng như những cơn mưa kia, đi đến đâu thì nơi ấy có thêm nhiều lợi lạc, có thêm nhiều nhiều người được chữa lành và tâm hồn trở nên tươi mát hơn.

Một cánh chim vụt qua, con ngước nhìn lên bầu trời cao, chỉ thấy một màu xanh ngắt, không chút gợn mây, chợt thấy trong tâm thật nhẹ nhàng, vắng lặng, như chưa từng có phiền não nào trong con.

Sài Gòn, ngày 10 tháng 05 năm 2023
Nguyễn Huỳnh Thanh Huy (Varañāna)