Tích truyện: Matthakundali

Cách đây hơn hai nghìn năm trăm năm. Vào thời Đức Phật Thích Ca còn tại thế thuộc Vương quốc Ấn Độ, có một ông phú hộ dòng Bà-la-môn tuy rất giàu có nhưng lại vô cùng hà tiện.

Ông phú hộ muốn làm cho cậu con trai duy nhất của mình một đôi bông tai. Ông suy tính rằng:

– “Nếu đi gọi một người thợ kim hoàn về mà làm cho ra một đôi bông tai đẹp cho con ta, thì e rằng bọn họ đòi lấy tiền công nhiều lắm. Nếu vậy thì tốn quá!”.

Suy đi tính lại nên ông tự tay dùng búa đập dẹp mỏng miếng vàng ra cuốn tròn lại và đeo vào tai cho cậu con trai.

Cậu con trai được cha đeo cho hai miếng vàng trang sức vào tai mà không có một chút hoa văn chạm trổ thẩm mỹ nào! Từ đó dân làng đặt cho cậu con trai một cái tên đặc biệt là Matthakundali (Tên này có nghĩa là Đôi bông tai trơn lu).

Đến năm lên mười sáu tuổi Matthakundali mắc phải chứng bệnh ăn không tiêu, vàng da trầm trọng. Sợ phải tốn tiền trả cho thầy thuốc, nên người cha phú hộ hà tiện vẫn không chịu mời thầy thuốc đến để chữa bệnh cho con.

Vì quá nóng ruột, lo âu cho tính mệnh của người con trai mình, nên bà mẹ mới hối thúc:

– “Hãy mời Thầy chữa bệnh cho con trai đi ông ơi”!

Nghe vợ nói vậy ông phú hộ đáp lại:

– “Bà muốn nhìn thấy tài sản của tôi hết sạch phải không”?

Rồi ông Bà-la-môn phú hộ bèn đi đến các thầy thuốc để hỏi han, thăm dò những phương pháp chữa bệnh cho con trai mình. Các vị thầy thuốc biết cái kiểu hà tiện của ông nhà giàu này, bèn trả lời cách thức điều trị qua loa cho xong chuyện.

Ông nhà giàu kiếm các loại thuốc truyền thống tự chữa bệnh cho con trai.

Bệnh tình chẳng những không thuyên giảm mà ngày càng trầm trọng hơn. Đến tình thế đó, thì ông mới chịu đi mời một vị thầy thuốc đến chữa bệnh cho con.

Vị thầy thuốc đến khám bệnh, biết bệnh trạng cậu con trai đã đến lúc quá muộn rồi không còn cứu chữa kịp thời nữa, nên lấy cớ:

– “Hãy mời một vị thầy thuốc khác đi, tôi còn có công việc phải đi”, rồi ông thầy thuốc ra về.

Người cha hà tiện lại lo ngại rằng, những bà con hàng xóm nếu đến hỏi thăm sức khỏe con mình, họ sẽ thấy được nhiều tài sản của ông cất giữ ở trong nhà, nên ông bèn cho khiêng chiếc giường của cậu con trai ra nằm trước mái hiên nhà – nơi cửa ra vào.

Đức Phật dùng thiên nhãn quan sát thế gian, nhìn thấy cậu con trai, động lòng bi mẫn muốn tế độ cậu, nên Ngài ôm bình bát đi khất thực qua trước cửa nhà ông phú hộ, mục đích là để cho cậu con trai thấy được Ngài!

Nhìn thấy hào quang phát ra từ dung mạo trang nghiêm, oai đức của Ngài, cậu con trai trong lòng lập tức phát sinh tâm ngưỡng mộ cung kính đến Ngài!

Tuy sinh lực vào lúc đó không thể đủ sức nâng tay lên, và chắp hai tay lại để vái lạy Ngài, nhưng khi ấy trong lòng cậu con trai khởi lên một thiện tâm vô cùng cung kính, hướng đôi mắt nhìn về phía Ngài. Khi biết vậy rồi, Đức Phật dời gót quay đi.

Đấng Thiên Nhơn Sư vừa khuất bóng, thì cậu con trai cũng vừa khép đôi mi và trút hơi thở cuối cùng! Với Thiện tâm tràn đầy cung kính đến Đức Phật, ngay lập tức cậu con trai được tái sanh thành vị Thiên nam tại cõi Trời Đao Lợi.

  • Vấn đáp:

Thầy:

– Này các con! Cậu trai trẻ Matthakundali tuy không làm nổi ngay cả việc chắp hai tay lên để đảnh lễ đến Đức Phật, miệng cũng không nói được gì cả, nhưng với Thiện tâm phát khởi sự cung kính đến ngài, mà được tái sanh vào cõi Chư Thiên phải vậy không các con?

Trò:

– Thưa đúng ạ, bạch thầy!

Thầy:

– Do đó mà vào những lúc cúng dường cơm, nước, trầm hương, hoa quả, v.v… hai mắt ta nên nhắm lại, giữ tâm thanh tịnh, tập trung niệm tưởng như ta đang cúng dường đến Đức Phật khi Ngài còn tại thế vậy. Với thiện sự cúng dường này, “Bóng theo hình như thế nào”, thì phước báu của công đức này cũng sẽ theo các con như thế ấy, chẳng sai đâu các con nhé!

Trò:

– Thưa vâng, bạch thầy!

———————————-

* Trong kinh Đại-bát Niết-bàn (Mahapari-nibbana), Đức Phật đã đồng ý cho dựng những ngôi tháp để thờ xá lợi của ngài sau khi ngài nhập diệt.

Hơn nữa, Đức Phật đã dạy rằng có bốn bậc xứng đáng được xây tháp tôn trọng kính thờ xá lợi sau khi các bậc ấy đã nhập diệt. Đó là:

  1. Bậc hoàn toàn giác ngộ (Chánh đẳng chánh giác);
  2. Bích chi Phật;
  3. Thánh Đệ tư (A-la-hán);
  4. Bậc Chuyển-luân-thánh-vương.

Nếu xây tháp cúng dường cho bất cứ bậc nào trong bốn vị này, thì vị thí chủ ấy sẽ đạt được an lạc sau khi chết, và sẽ được tái sanh trong cõi thiện giới.