Nội dung bài viết - Contents

Hành giả: NGUYỄN HUỲNH THANH HUY

(Phật tử Thiện Chơn)

Đồng sáng lập American Star Group

Giám đốc Điều hành Công ty TNHH Thiên Nhiên Tâm

Dạ con kính bạch Ngài Thiền Sư,

     Trước đây, con là người có nhiều tham vọng. Tốt nghiệp trường Đại học Ngoại thương nhưng con lại có duyên với ngành ngân hàng. Năm 1999, lúc này ngành ngân hàng cực kỳ đắt giá, muốn vào làm việc thì hầu như phải có mối quan hệ gửi gắm. Con nằm trong số trường hợp hiếm hoi của đợt tuyển dụng duy nhất vào năm đó, không có quen biết ai, chỉ nhờ năng lực tự thân của mình mà vượt qua 4 vòng thi gắt gao để trúng tuyển.

Ngay từ ngày đầu tiên đi làm, con đã đặt ra cho mình rất nhiều mục tiêu cho tương lai. Con thăng tiến rất nhanh, lần lượt qua các vị trí, chỉ sau 5 năm làm việc đã lên vị trí Giám đốc Chi nhánh một ngân hàng thương mại tại TP. HCM.

Công việc sau đó tiếp tục thuận lợi, con cũng trải qua vài chỗ làm khác nhau để học hỏi và tích lũy kinh nghiệm, cả ngân hàng Việt Nam lẫn nước ngoài, đặt nhiều kỳ vọng cho sự nghiệp tương lai. Những sếp của con nhận xét con có nhược điểm là ít nói, nhưng lại có tính cách hào hiệp và chân thành, nên con làm việc chỗ nào cũng được cấp trên quý mến và trọng dụng.

Năm 2011, khủng hoảng kinh tế thế giới và Việt Nam đã lên đến đỉnh điểm, ngành ngân hàng bị ảnh hưởng nặng nề, phải bước vào giai đoạn cải tổ toàn diện, một số ngân hàng đã không thể sống sót nổi qua giai đoạn này.

Trong tình thế hỗn loạn đó, con được tận mắt chứng kiến những sự thật trần trụi được phơi bày, về cả hoạt động của ngành lẫn con người. Con bắt đầu có cảm giác nghi ngờ về con đường mình theo đuổi và những gì mình tham vọng muốn đạt lấy. Con đang có gần như tất cả mọi thứ mà trước đây con hằng mong muốn, nhưng con vẫn không thể cảm nhận được niềm vui nào bền chắc.

Tất cả đều rất mong manh và giả tạo, cứ đến rồi đi ngày càng nhanh chóng và luôn để lại cảm giác chán chường. Ba năm sau đó, việc bị mất định hướng cùng với áp lực dồn dập của công việc và những mối quan hệ đã khiến cho con lâm vào bế tắc, con cảm nhận được mình đã bước vào giai đoạn đầu tiên của trầm cảm. Có rất nhiều câu hỏi trong đầu nhưng con không thể nào tìm ra lời giải đáp.

*******_*******

BƯỚC NGOẶT CUỘC ĐỜI: DUYÊN LÀNH PHẬT PHÁP

Đầu năm 2014, nhờ duyên lành mà con đã gặp được Phật pháp. Thời gian này, con dành rất nhiều thời giờ để đọc sách về Phật pháp và thiền. Có những quyển con đọc đi đọc lại rất nhiều lần, như quyển “Chánh niệm thực tập thiền quán” của Thiền sư Henepola Gunaratana con đọc và nghe tổng cộng chắc phải đến 100 lần, gần như thuộc, còn thêm các sách của Thiền sư Thích Nhất Hạnh.

Con bắt đầu có thói quen giữ chánh niệm trên hơi thở, mỗi ngày đều đi thiền hành xung quanh cơ quan sau giờ làm. Càng đọc kinh Phật và tìm hiểu về Phật pháp, con dần nhận ra những thắc mắc của con bấy lâu nay đã bắt đầu sáng tỏ.

Tuy nhiên, thời điểm này con bị bệnh trào ngược dạ dày khá nặng, là hậu quả của những năm tháng làm việc bất chấp, không quan tâm gì đến sức khỏe. Vì phải thường xuyên có những buổi họp quá trưa đến 1-2 giờ nên bệnh càng nặng thêm, có những lúc không thể thở nổi. Dù có điều trị bằng thuốc nhưng cũng chỉ đỡ một phần và bệnh cứ tiếp tục tái đi tái lại nhiều lần không khỏi.

Giữa năm 2015, như rằng nhân duyên đã hội tụ đầy đủ, sau một thời gian dài suy nghĩ và trăn trở, con quyết định rời bỏ ngành ngân hàng sau 17 năm cống hiến, trở về phát triển công ty của gia đình và dành thời gian cho tu tập. Thời điểm này con bị bạn bè và cả người thân chỉ trích, chê bai rất nhiều, vì vị trí đó bao nhiêu người muốn có không được mà con lại bỏ đi.

Thực sự lúc đó con cũng không quan tâm lắm đến chuyện người ta nói vì trong đầu con đang có quá nhiều suy nghĩ cho tương lai, và điều quan trọng nhất là trong con đang có niềm hạnh phúc lớn lao vì đã tìm thấy hướng đi cho mình sau một thời gian dài bế tắc.

Con bắt đầu thực tập quán sát mọi thứ đang diễn ra trên thân, tâm và cảm nhận sự tiến bộ rõ ràng của mình. Trong quá trình tìm hiểu, con có nghe một vị thầy nói là phải cẩn trọng với định vì nó khiến cho ta dễ bị dính mắc vào trạng thái hỷ lạc, làm chậm quá trình tu tập.

Điều đó khiến con không dám thực hành để phát triển định, nếu có tọa thiền thì chỉ ngồi nhắm mắt và quan sát mà thôi. Sau này con mới hiểu ra mình đã nhầm lẫn rất nhiều thứ.

*******_*******

BƯỚC ĐẦU TRAU DỒI THIỀN ĐỊNH

Ngài Đại Đức Thích Trí Huệ, trụ trì Chùa Pháp Tạng ở huyện Bình Chánh, TP. HCM là người đầu tiên khơi nguồn động lực cho con về thiền định. Nhờ những bài giảng của Ngài Đại Đức mà con dần hiểu hơn về pháp hành thiền định, nhờ đó nhận ra những quan niệm sai lầm trước đây của mình.

Một lần tình cờ, trong khi nghe Đại Đức Thích Trí Huệ giảng về 40 đề mục thiền định, con bất ngờ bắt gặp bài giảng của Ngài Thiền Sư – Tiến Sĩ  – Đại Đức Thiện Minh về Thiền quán niệm hơi thở (Anapanasati) dành cho các vị đang tu học tại Học viện Phật giáo Việt Nam.

Trong lòng con lúc đó mừng rỡ và hân hoan vô hạn vì cảm nhận được rằng Ngài Thiền Sư chính là vị Thầy mà con đang tìm kiếm.

Tuy nhiên, có lẽ vì chưa đủ duyên mà con đã bỏ lỡ những khóa thiền offline do Ngài Thiền Sư giảng dạy, nên con cũng chỉ có thể xem những bài học qua kênh Youtube. Khóa thiền con tham dự đầu tiên cũng là khóa thiền online.

Sau khi đăng ký, con nôn nao đếm từng ngày để chờ đến ngày khai giảng. Khi vào khóa thiền, con thấy rất nhiều thiền sinh chỉ mới buổi đầu tiên đã đạt được hỷ lạc lớn lao của thiền, ấy vậy mà trải qua hết khóa thiền, dù đã nỗ lực rất nhiều nhưng con không hề đạt được kết quả nào đáng kể. Điều đó làm con cảm thấy rất thất vọng và nản chí.

Suốt một tuần sau đó, con không ngồi thiền mà chỉ ngồi suy nghĩ. Rồi con bắt đầu vào đọc website thiensuthichthienminh.com. Có rất nhiều hành giả đã viết lời chia sẻ quý báu trên website, trong đó câu chuyện về hành trình tu tập của bạn Sukha Panna – Phó Giám đốc Công Ty TNHH Trí Tuệ Thế Giới đã mang lại cho con rất nhiều cảm hứng và khích lệ.

Rồi cuối cùng, con cũng đã tìm được thứ mà con cần nhất lúc này, đó là lời dạy của Ngài Thiền Sư với các hành giả rằng:

“Sự thiền tập là của ta, ánh sáng hay những trạng thái hỷ lạc, hạnh phúc hay an tịnh… đến khi nào là trách nhiệm của Pháp! Khi nước trong hồ đầy, rồi sẽ tự tràn! Khi định tâm đủ mạnh, tự nó sẽ phát sinh niềm an lạc và hiển lộ ánh sáng của Chơn tâm, hà tất phải chờ mong”.

Con quyết định sẽ kiên trì đến cùng với phương pháp thực hành mà Ngài Thiền Sư đã dạy, cho dù kiếp này có hết tuổi thọ mà vẫn chưa được thì con nguyện những kiếp sau sẽ lại có duyên lành để tiếp tục cho đến khi hoàn thành công việc này. Từ đó, con bắt đầu thực hành mỗi ngày theo lời Ngài Thiền Sư chỉ dạy, cố gắng không để cho sự mong chờ, nóng lòng làm cho bị phân tâm, gián đoạn.

*******_*******

NIỀM HẠNH PHÚC LỚN LAO

Ngày 17/11/2021 là cột mốc con không thể nào quên. Lúc đó là vào buổi trưa khi con đang ngồi ghi nhận hơi thở theo 5 bước mà Ngài Thiền Sư Thiện Minh đã hướng dẫn. Chừng 10 phút sau, con nhận thấy trên thân bắt đầu có cảm giác dễ chịu, tuy nhiên chỉ một lúc sau thì hôn trầm lại đến khiến cho con mê mờ, không còn ghi nhận chút nào của hơi thở nữa.

Giữa lúc đó, bỗng trước mặt con chợt sáng bừng lên, cảm giác con như người ngủ mê vừa tỉnh giấc, như đang từ thế giới u tối bước ra một không gian ngập tràn ánh sáng. Một cảm giác an nhiên, tĩnh lặng, tươi mát và tràn đầy sức sống đang xâm chiếm toàn bộ cơ thể con, không còn một cái đau, mỏi hay mê mờ nào hiện diện nữa. Con hân hoan, vui mừng, cảm nhận từng mạch máu trong cơ thể đang trôi chảy nhẹ nhàng như dòng suối mát.

Lúc đó, con chỉ muốn gọi ngay cho vợ con (cũng là bạn đồng tu) để nói rằng: “Anh đã được trải nghiệm niềm hạnh phúc như em rồi, em ơi!”. Mặc dù chưa có được ánh sáng quang tướng nhưng con không quan trọng, vì con tin rằng điều đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Kể từ đó, mỗi khi con khép mắt lại và ghi nhận hơi thở chừng vài phút thôi là đã thấy ánh sáng trước mặt cùng với cảm giác rất dễ chịu và khỏe khoắn, không chỉ khi ngồi mà cả lúc đứng hay nằm cũng vậy.

Rồi 2 tháng trôi qua, hôm đó lúc cả nhà con đang ngồi ăn cơm chiều, vợ con bỗng quay qua hỏi con: “Ủa, sao bữa giờ em không thấy anh nói gì về đau dạ dày nữa vậy?”.

Con nghe xong giật mình sững sờ, căn bệnh trào ngược dạ dày con điều trị bao nhiêu năm không khỏi mà giờ nó bỗng biến đâu mất, nhanh đến mức con không kịp nhận ra sự thay đổi này luôn. Trong lòng con mừng vui khấp khởi và thầm biết ơn Ngài Thiền Sư vô hạn.

Sau nhiều năm mài mò tu tập, mặc dù kết quả vẫn còn rất khiêm tốn nhưng con đã trải nghiệm được những niềm hạnh phúc vô vàn mà dù có bao nhiêu vật chất cũng không thể nào mua được.

Xin cảm ơn những duyên lành cùng những khó khăn, đau khổ đã trao cho con cơ hội được bước đi trên con đường hạnh phúc vô điều kiện. Nó giúp cho con thay đổi toàn bộ nhận thức sai lệch của mình trước đây, giúp cho con tránh xa dần những ham muốn tầm thường, ngày càng ít bị ràng buộc bởi những thứ giả tạm như của cải, danh vọng và những lời khen tặng. Nó giúp con dần trở thành một con người mới, tươi mát hơn, có tình thương chân thật cùng với khát vọng mang đến hạnh phúc cho mình và người khác.

Khóa thiền mới đây ngày 15/03/2022, mặc dù thân phụ đang bị bệnh nặng nhưng Ngài Thiền Sư vẫn dành thời gian để hướng dẫn, giải đáp và khích lệ các thiền sinh. Tâm từ của Ngài thật là rộng lớn vô cùng, không thể dùng ngôn từ mà diễn tả được.

Con xin phép được gọi Ngài Thiền Sư là Thầy. Thầy ơi, niềm hạnh phúc mà con có được hôm nay, ai đó có thể cho rằng đó là nhờ duyên lành và sự nỗ lực của con, nhưng từ trong tâm khảm, con vẫn luôn biết rằng niềm hạnh phúc ấy chính là của Thầy cho con.

————— Sadhu Sadhu Sadhu —————


English Verson

The Journey of Practice – That Happiness Was Given To Me By You

Dear Buddhist Monk,

     I used to be an ambitious person. I graduated from Foreign Trade University, but I have a predestined relationship with banking industry. In 1999, this period, the banking industry was extremely attractive. If you wanted to work in this industry, you must have a good relationship with people in banks. I was one of the rare cases of the recruitment campaign that year, knowing no-one, all by my own ability, I passed 4 rounds of rigorous exams to be accepted.

From the first day at work, I set a lot of goals for myself. I promoted very quickly, went through many positions, only after 5 years, I was promoted to the Branch Manager position of a commercial bank in Ho Chi Minh City. HCM.

The job continued going smoothly after that, I also went through several different jobs to learn and gain experience, both in Vietnamese and foreign banks, and I set higher expectations for my future career. My bosses commented that my weakness is quietness, but having a chivalrous and sincere personality, so I am loved and respected by others wherever I worked.

In 2011, the world and Vietnam economic crisis reached its peak, the banking industry was severely affected, had to enter a period of comprehensive reform, some banks could not survive through this period.

In that chaotic situation, I witnessed several truths, both about industry and human working for the industry too. I began to have doubts about the path I pursue and what I aspire to achieve. I achieved almost everything I ever wanted before, but I still couldn’t feel any lasting joy.

Everything was very fragile and artificial, coming and going faster and faster and always leaving me a feeling of boredom. Three years later, the disorientation along with the overwhelming pressure of work and some relationships brought me to a dead-end, I felt I had entered the first stage of depression. There were so many questions in my mind and I couldn’t find the answers.

*******_*******

MY LIFE’S CORNER: MY PREDESTINY WITH BUDDHISM

In early 2014, due to my good fortune, I knew Buddha Dharma. During this time, I spent a lot of time reading books about Buddhism and Meditation. There were books that I’ve read and re-read many times, like Buddhist Monk Henepola Gunaratana’s book “Journey to Mindfulness” I’ve read and listened up to around 100 times, almost memorized everything of it. And I’ve read more books by Buddhist Monk. Thich Nhat Hanh too.

I started to build the habit of keeping mindfulness on the breath, doing walking meditation around the office every day after work. The more I read the Buddhist scriptures and learn about the Buddha Dharma, the more I realized that my questions had begun to be answered.

However, at that time, I suffered from a severe gastroesophageal reflux disease, the result of years focusing on working and not caring about health. There were many meetings over lunch time, the disease became worse, sometimes I couldn’t breathe. Even with drug treatment, it’s only partially helped, and the disease continued to recur over and over again.

In the middle of 2015, as if predestined had fully converged, after a long time of thinking and pondering, I decided to leave the banking industry after 17 years of dedication and returned to develop the family business and spent time for Meditation practice. At that time, I was criticized a lot by my friends, my family members, and relatives, because many people wanted to have may position but I left.

At that time, I didn’t care much about what people said because I had too many thoughts about the future in my mind, and the most important thing was I felt great happiness because I had found my own way – the way after a long almost-dead-end journey.

I began to practice observing everything was happening in my body and mind and felt a clear progress. During my research, I heard a teacher said to be careful with concentration because it makes us easier to get stuck in a blissful relaxation state, slowing down the diligence progress.

That makes me not dare to practice and develop my concentration. In Meditation, I just sat with eyes closed and observed only. After a time, I realized that I misunderstood some things.

*******_*******

MY FIRST STEP IN MEDITATION PRACTICE

Venerable Thich Tri Hue, Abbot of Phap Tang Pagoda in Binh Chanh District, Ho Chi Minh City was the first person to inspire me about Meditation. His lectures helped me gradually understand about the practice of meditation, thereby realizing my previous misunderstandings.

Once by chance, while listening to Venerable Thich Tri Hue explained about 40 meditation subjects, I suddenly found a lesson by Buddhist Monk – Doctor – Venerable Thien Minh on Mindfulness of Breath meditation (Anapanasati) for those who are studied at the Vietnam Buddhist Academy.

At that time, I felt so happy, and my heart filled with joy because I realized that Buddhist Monk looked like the teacher I had been looking for.

However, perhaps I was not fortunate enough, I missed some offline meditation courses taught by Mr. Buddhist Monk, so I could only watch the lessons through the Youtube channel. The first meditation course I had with Him was also an online course.

After registering for the course, I counted the days until the opening day. When I entered the course, I saw a lot of meditators who had achieved great joy in their first meditation session. But through the whole time of the course, even though I had made great efforts, I did not achieve any significantly results. That made me frustrated and discouraged.

The following week, I didn’t practice meditation, I just sat and thought Then I started reading the website thiensuthichthienminh.com. There are many yogis who have written valuable comments on the website, in which the story of Ms. Sukha Panna – Deputy Director of Tri Tue The Gioi Co., Ltd. had given me a lot of inspiration and encouragement.

And finally, I found what I need most, which is the valuable words of the Buddhist Monk to the practitioners:

“The meditation practice is ours, the light or the states of joy, happiness, or peace… when they come depends on Dharma! When the lake full of water, it will overflow on its own! When the concentration is enough, it will itself generate happiness and reveal the light of Mindfulness, so we don’t have to look forward to it.”

I decided to keep and continue practicing method taught by the Buddhist Monk. Even if this life I won’t reached to my expected result, I pray that my next lives, I will have good conditions to continue the practice until completion. From that time, I began to practice every day, trying not to be distracted and interrupted by expectation and impatience.

*******_*******

THE GREAT HAPPINESS

November 17, 2021 is a milestone I will never forget in my life. It was at noon when I was practicing and noticing my breath following the 5 steps that Buddhist Monk Thien Minh guided. About 10 minutes later, I noticed a comfortable feeling arose in my body, but after a while, the lethargy felling came, making me faint, no longer able to notice the breath at all.

Amid that, suddenly a bright light came in front of me, I feel like I’ve just woken up from a deep sleep, like I’m stepping out of a dark world into a space filled with light. A feeling of peace, stillness, freshness, and vitality is taking over my whole body, no more pain, fatigue or confusion. I am very happy, joyful, and feel each blood vessel in my body flowing gently like a cool stream.

At that time, I just wanted to immediately call my wife and children (who are also yogis) to announce, “I have experienced happiness like you, dear!”. Although I had not yet obtained the great light, but it didn’t matter to me, because I believed it would come after time.

Since then, every time I close my eyes and notice the breath for just a few minutes, I have seen the light in front of me along with a very comfortable and healthy feeling, not only when sitting but also when standing or lying down.

2 months passed after that, one day when the whole family was having dinner, my wife suddenly turned to ask me: “Why don’t I see you suffering stomach pain anymore?”.

I was shocked – my stomach reflux disease had not been cured for many years, but now it suddenly disappeared, so quickly that I did not even notice this change. In my heart, I am filled with joy and gratitude to the Buddhist Monk.

After many years of practicing, although the results are still very modest and humble, I had experienced countless happiness that no matter how much material possessions, I could never buy it.

Thank you for the good fortune, the hardships, and sufferings for giving me the opportunity to walk on the path of unconditional happiness. It helped me change all your previous false perceptions, helped me move away from trivial desires, less and less depending on temporary things like wealth, fame, and compliments. It helps me gradually become a newer, fresher person with true love and desire to bring happiness to myself and others.

The recent meditation course on March 15, 2022, although Master’s father was seriously ill, the Buddhist Monk still took time to guide, answered and encouraged the students. His kindness was so vast that words cannot describe or explain it.

Please allow me to call you – our Buddhist Monk as a Teacher. The happiness I have today, someone may think it is due to my good fortune and efforts, but from the bottom of my heart, I always know that my happiness had been given to me by you.

————— Sadhu Sadhu Sadhu —————