Họ và tên: Phạm Thị Kim Thanh

Năm sinh: 09/04/1969

Số điện thoại: 0904185865

Email: pham.kim.thanh95@gmail.com

Địa chỉ: Phù Ninh, Phú Thọ

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT!

     Kính bạch Sư!

Trước khi đến với khóa thiền của Thiền sư Đại Đức Thiện Minh, con nghĩ thiền là một bộ môn gì đấy như là yoga, khí công,… Chỉ khác về cách thức và hình thức tập luyện, thiền là ngồi im, không nghĩ gì,…

Con cũng không am hiểu nhiều về kiến thức Phật giáo (thời đi học có học một học phần về Tôn giáo, về Phật Buddha, nhưng con cũng không thích đọc kỹ, đọc qua để biết vì không phải thi phần này. Sau này quên luôn những gì đã đọc).

Phật là gì?

Nghĩ đơn giản, Phật là ông Bụt, ông Tiên trên trời, thường giúp đỡ những người tốt nhưng không may mắn, bị khổ, v.v…

Tín ngưỡng của người Việt Nam là thờ cúng Ông Bà, Tổ Tiên, và với câu nói “Thứ nhất tu tại gia, thứ nhì tu chợ, thứ ba tu chùa”, nên con nghĩ mình sống tốt trong gia đình, ngoài xã hội đã rồi mới đi đến Chùa.

*****+*****

Từ bé được Ông Bà, Bố Mẹ, Thầy Cô giáo dạy dỗ về đạo đức, cách sống (cũng giống như 10 giới mà được học qua khóa thiền) và những điều khác.

Lớn lên học bạn bè, xã hội và tự chiêm nghiệm. Con nghĩ mình sống như những gì được dạy bảo, được học là tốt rồi, như không hại ai, không nói dối, không làm điều khi mình thấy sai, không bon chen ngoài xã hội, dạy dỗ con cái giống như mình,…Đó là tu tại gia và tu chợ.

Thực tế, con có đi chùa vào đầu năm một hoặc hai lần.Đến chùa vì nghĩ “có thờ có thiêng, có kiêng có lành” và cũng không tìm hiểu kỹ.

Khi đến chùa thấy có hiện tượng khá nhiều người cầu xin điều này, điều nọ,… sắp lễ vật rất nhiều. Ví dụ như nghe thấy họ lầm rầm cầu trời, khấn Phật cho chồng trúng thầu một vụ gì đấy, cho con thi đỗ vào một trường nào đấy,…thì con thấy không ổn rồi!

Và ngoài đời có nghe, có thấy một số nhà Sư (mặc quần áo nâu, đầu không tóc, ở trong chùa) có những hành động và việc làm xấu mà theo con giống như ngoài xã hội. Nên chùa chiền và Đức Phật chưa cho con một niềm tin.

Hơn nữa, có thấy một số sách kinh của các cụ cao tuổi tụng khi đến chùa thì từ ngữ khó hiểu, không thể nhập tâm.
Tuy nhiên, con có tin vào luật Nhân – Quả, làm việc tốt sẽ gặp điều tốt và may mắn, làm điều xấu sẽ gặp điều xấu cho bản thân và gia đình, cũng như câu “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước!”… chỉ hiểu một cách rất đơn giản thế thôi.

Đối với kiếp luân hồi thì con còn nghi ngờ, có đọc một số bài viết và một số câu chuyện, nó chỉ kích thích trí tưởng tượng của mình và giống như khi đọc chuyện khoa học viễn tưởng.

*****+*****

Khi được nghe Sư giảng dạy một số kiến thức về Đức Phật và dạy kỹ thuật thiền. Qua việc thực hành thiền của bản thân, trải qua những cảm xúc đặc biệt, ban đầu đã cho con thấy thay đổi nhận thức của mình về Phật giáo! Nhận thức rõ hơn về Quá khứ, Hiện tại, Tương lai.

Đầu tiên, Thiền không phải là một môn thể dục đơn thuần, không phải là hình thức chỉ để xả áp lực, buồn khổ…

* Buổi đầu tiên hành thiền, rất chú ý hướng dẫn của Thiền Sư, sau khoảng 30-40 phút, tự nhiên thấy người nhẹ băng! không kiểm soát được chân tay, lạc vào một vùng ánh sáng chói lòa!

Con hoảng sợ, nghi ngờ mình bị tẩu hỏa nhập ma (do có tập yoga và có thiền hít thở khoảng 10 phút trước khi tập và có đọc về hiện tượng này), vội hít thở mạnh nhưng không kiểm soát được nhịp tim, tim đập thình thịch.

Vội vàng mở mắt ra nhưng xung quanh tối (do tắt điện), nên vội nhắm mắt lại, một lúc sau mới trở về trạng thái bình thường. Con lại tiếp tục niệm Arahan. Hiện tượng trên lại lặp lại sau đó, lần này cố gắng bấm 2 ngón tay để biết mình vẫn đang ngồi ở phòng thiền.

* Hôm sau nghe Sư giảng, con đoán đó là trạng thái phát nguyện của mình. Hôm sau khoảng 40 phút thì lặp lại trạng thái này!

– Trải nghiệm ưa thích nhất khi thiền là cảm giác tỉnh lặng, bình an khi được lướt nhẹ nhàng trên không trung.

– Trải nghiệm không thích nhất là khi xả thiền, mắt bị lóa như nhìn vào đèn pha nhiều mặc dù mắt vẫn nhắm.

Khi thiền, không gặp sự khó khăn nào hay là sự đau đớn nào quá mức, chỉ là hơi mỏi lưng và gối (do bị thoát vị đĩa đệm) nên con vượt qua nhẹ nhành.

Tuy nhiên con chưa thấy có những năng lực sung mãn như Sư nói. Khi ở trạng thái phát nguyện, vùng thắt lưng rất dễ chịu như được bấm nguyệt và chườm cái gì đấy.

Con chỉ hơi thắc mắc: -Buổi thiền cuối vào chiều nay, khi đang lâng lâng dễ chịu, con vẫn nghĩ về 01 số việc như nhớ ra là mai là 20/11, một số hình ảnh của khóa thiền,… nhưng không bị xả thiền!

Phần lớn các hình ảnh trải qua là trên không trung rất nhiều vầng sáng.

* Buổi thiền cuối cùng: con vào trạng thái phát nguyện nhanh hơn. Thiền Sư hướng dẫn phải xả ly để có trải nghiệm khác, nhưng cứ niệm Arahan là những cảm giác ung dung, nhẹ nhàng lại trở về.

*****+*****

– Con cần thời gian trải nghiệm trong cuộc sống, để minh chứng cho các điều Sư dạy. Khi về nhà, đi làm, đi chơi, con sẽ để ý mình xem có thay đổi không, chủ yếu về sự điềm tĩnh, sự kiềm chế, sự nhìn nhận cuộc sống khi có những việc chưa tốt đến với mình v.v…

– Điều nữa là qua những trải nghiệm sung sướng, gần như quên mọi chuyện gia đình, công việc, chỉ tập trung học thiền, nên thiền là cho thấy lợi ích cho bản thân mình.

Khi về nhà, có thời gian con sẽ đọc về Phật giáo để rõ hơn, hiểu hơn, thay đổi cách nhìn về Đức Phật. Có lòng tin tuyệt đối vào các nhà sư hành đạo chơn chánh.

Con xin thành kính tri ân đến Sư Thầy, đến gia đình Ông Bà Đại thí chủ Nguyễn Việt Đức và BTC khóa thiền.