Nội dung bài viết - Contents
Họ và tên: Đoàn Thị Kim Hương
Nghề nghiệp: Bác sỹ
Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính bạch ngài Thiền sư khả kính!
Con là một Bác sỹ. Thực ra con biết Phật Pháp năm 2003, được quy y và hành trì theo pháp môn Thầy dạy. Hằng ngày tụng kinh Dược sư và niệm thập chú. Nghĩa Kinh, nghĩa Chú con không hiểu, nhưng cứ hành trì, vì lòng tin sâu nên lòng con an lạc. Cứ một tháng cho lập đàn Dược sư 1 tuần để cầu an, nên con cũng không giữ giới và cũng không có Định – Tuệ gì (?!)
Năm 2004, có nhân duyên sang Hồng Kông gặp Đại lão Hòa Thượng Tịnh Không và lên thăm nơi Hòa Thượng ở. Nghe Pháp thầy và đến hôm nay con vẫn đang hành trì: chiêm sát giám nghi (sám hối địa tạng để tiêu nghiệp) và niệm Phẩm A Di Đà. Hằng ngày tụng kinh Sen 23 biến chú chuẩn đề và 3 biến chú Đại Bi. Cha mẹ con đều đã già. Mẹ chồng 106 tuổi, mẹ đẻ 93 tuổi, bố con 92 tuổi, hằng ngày niệm Phật A Di Đà nên còn minh mẫn và khỏe cả!
Trong gia đình theo lời Phật dạy, bố thì làm phước, cúng tượng Phật, phóng sinh nên các con đều trưởng thành ngoan, đều là Bác Sỹ và học trên đại học. Nay tâm nguyện của con: ước tìm được phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc, để đỡ cho dân về kinh tế, vừa không bị các bệnh do tác dụng phụ của thuốc (vì con làm bệnh viện nhà nước). Thỉnh thoảng có thông tin các dòng thuốc không đủ tiêu chuẩn thu lại thì người dân dùng đã hết.
Mặt khác đất nước ta còn nhiều tiêu cực, nên không quản lý được nguồn thuốc.
Xã hội: cơ chế cán bộ y tế không được bao cấp, tự chi thu nên đạo đức con người đã thay đổi.
Con có nhân duyên thật là không biết nói lên gì nữa, khi gặp được Pháp môn Thiền thầy dạy. Chỉ cần niệm Ân đức Araham mà bệnh tật được tiêu trừ, còn người hiểu được tính chất câu niệm Ân đức này là hiểu được Luật, Giới! v.v…
*****+*****
* Về cá nhân con:
+ Ngày thứ nhất:
Con tin tưởng cảm giác nhẹ và thiền thời gian ít, nên không thấy gì khó khăn.
+ Ngày thứ 2:
Phát nguyện và bắt đầu tu lại. Gặp vài người có sự thay đổi như: khóc, kêu và đạp tay chân, v.v… con lung lay, lòng tin bị dao động!
Sau đó, con bắt đầu không giữ được giới và bắt đầu đi vào Thiền rất khó khăn, cơn đau và tư tưởng dao động, nên không đem lại kết quả, mặt khác lo sợ và tự suy nghĩ lung tung “hay không có duyên với Thiền này!”, khi nghi hoặc và không giữ giới thì kết quả càng làm cho căng thẳng, và khi Thiền người đau hơn, đau đầu, suy nghĩ! v.v…
+ Ngày thứ 3:
Gặp thầy và có thiền giả gặp được (kho báu) lòng tin trở lại, xin sám hối Tam Bảo, những gì con đã không nghe!
Và con bắt đầu học theo thầy, và không nên để ý xung quanh, thế là con an lạc, thân thể cảm giác thoải mái, tu Thiền thời gian dài hơn và tin sâu, hành đúng Pháp.
*****+*****
Hôm nay thành tâm con xin ghi lên những chân thật và thực thế bản thân con:
+ Con tin sâu và hành giới nên thành quả thấy ngay! Trong thời gian ngắn, chưa có pháp môn nào nhanh, thực tế, tự mình quyết định được mình vi diệu đến như vậy!
+ Con không biết phải làm sao, để gia đình hành trì theo Pháp môn này, vì nó vi diệu con không thể tưởng tượng nổi. Ăn bỏ bữa chiều mà người vẫn khỏe, các bệnh trong con ngày nào cũng phải uống thuốc bổ, nhưng mấy ngày nay không dùng vẫn khỏe.
Con chân thành cảm ơn Thầy, tri ân gia đình chú Đức Phong, là cầu nối cho chúng con được gặp thầy. Con kính chúc Trung tâm mạnh khỏe, trí tuệ ngày càng sáng, đưa chúng con theo con đường mà Phật đã trải nghiệm.
Con không biết vãng sanh Tây phương cực lạc như thế nào. Nhưng con chỉ biết là, thấy rằng Pháp môn của Thầy dạy chúng con khỏe, an lạc, hạnh phúc và tràn đầy niềm tin vui, đẩy lùi được bệnh tật, an nhiên tự tại. Còn gì hơn nữa ạ !!!