Họ và tên: Dương Trung Kiên

Số điện thoại: 0964 313 068

Địa chỉ: Khu 10, Xã Phù Ninh, Phú Thọ

     Được đến với khóa Thiền này bản thân tôi lúc đầu vẫn chưa quyết tâm, vẫn chưa say mê. Mặc dù đã tìm hiểu trên mạng internet, chỉ nghĩ rằng ngồi Thiền là “ngồi yên và ngồi lâu” thế thôi!

Lúc đầu anh chị Đức – Phong có mời mẹ tôi tham gia khóa Thiền này, nhưng đến ngày cuối cùng thì mẹ tôi không tham gia. Tôi nghĩ đã hứa với ai đó thì mình phải giữ lời hứa đến cùng. Do vậy, tôi phải thay thế bất đắc dĩ!

Đúng là có duyên thì mới gặp! Lúc đầu đến nơi, tôi thấy kỷ luật của lớp quá phức tạp. Nào là: điện thoại thu lại tắt nguồn và tất cả các nữ trang, tiền bạc cũng vậy, phải nộp lại cho quản lý lớp học, hết khóa thì trả lại. Khác gì đi bộ đội.

Lúc đầu vào nghe Sư giảng, không hiểu gì ngáp ngắn ngáp dài. Xong đến lúc ngồi Thiền thì ngồi chưa được 2 phút mỏi quá, đổi hết cách ngồi này sang cách ngồi khác. Trong khi mọi người ngồi im Thiền còn mình thì như học sinh “cá biệt” làm mất sự tập trung của mọi người.

Tự nghĩ khéo mình không theo được hết khóa học. Chắc các bạn cũng biết ngồi học mà không hiểu thì chỉ có buồn ngủ và muỗi đốt mà thôi!

*******_*******

Đến lúc đi Kinh hành, đi chân đất mà tôi đến 20 năm nay chỉ đi chân đất trong nhà. Lần này đi chân đất ngoài đường có đá dăm sắc nhọn đau chân không chịu nổi. Đi gượng ghẹ đặt nhẹ từng bước một ví như “tên trộm đi vào nhà ăn cắp ban đêm!”. Trông rất buồn cười.

Đến ngày hôm sau, lại đi bộ, tôi cắp dép theo đến chỗ đá dăm là đeo dép vào. Mồm thì niệm, mắt thì ngắm cảnh xung quanh.

Nghe Sư giảng về Thiền đến lúc Định được thì rất hay, nhưng tôi vẫn không thấy gì. Tôi nghĩ hay là mình chưa biết cách, nên cần quyết tâm tìm hiểu. Biết chắc chắn mình còn thiếu một phương pháp nào đó, và đúng như vậy!

Khi đi kinh hành, tôi tập trung nhìn thấp xuống, không chú ý sang hai bên và tập trung đồng tử mắt lại gần, tạo ra sự lờ mờ chỉ nhìn thấy người đằng trước cho khỏi lạc đường thôi.

Quả đúng như vậy! Tự nhiên đến chỗ đá dăm hôm trước, mà tôi cứ bước như người đi trên mặt đất bằng phẳng, không có cảm giác đau đớn gì! Bàn chân như đã chai lì từ trước, bước đi hơi loạng choạng như có người điều khiển, từ lúc đó tôi biết là mình bắt đầu chạm tới Cảm thọ! Lúc đó, tôi mới biết là mình chưa làm đúng cách Sư dạy:

“Tập trung nhìn cự ly ngắn, không nhìn hai bên. Trong suy nghĩ là phải niệm liên tục không cho ngắt quãng”

*******_*******

Sau đó vào ngồi Thiền, tôi cố gắng đăng ký 20 phút xong gia hạn thêm lên 30 phút, lên 40 phút, lên 50 phút!

Quyết tâm lúc đó 2 chân đau, nhức kinh khủng, kéo dài. Có lẽ lần đau này kéo dài nhất trong đời tôi từ trước đến nay, mà không có thuốc giảm đau!

Trong lúc Thiền chưa cảm giác được gì, thì tôi cứ thấy các ngón tay, bàn tay cứ giật nhẹ. Thỉnh thoảng lại nảy lên và đến phút thứ 50 thì tay phải bắt đầu múa, thân thể thì bắt đầu rung lắc như có người điều khiển! Lúc thì giống con ngựa đang chạy, lúc thì như con gà… liên tục như vậy khoảng 20 phút. Lúc đó trong suy nghĩ của tôi rất tỉnh táo và biết hết các hành động của mình. Và chỉ sợ như người bị ma nhập và chủ động xả Thiền!

Lúc này trong người vẫn khỏe mạnh, minh mẫn không có gì giống như là người bị ma nhập cả. Sau đó tôi có trao đổi với Thiền Sư và Sư bảo như vậy là rất tốt.

*******_*******

Đến lần sau, Thiền ngồi chỉ 5 phút là tôi phát sanh cảm Thọ được và điều khiển chữa đau đầu, vôi hóa đốt sống cổ – lưng! Tôi nói đến đâu thì chỗ đó thực hiện!

Ví dụ như, tôi bảo hay bị đau đầu thì lập tức người từ từ ngã ra. Đầu nhẹ nhàng chạm nền gạch như là có ý đỡ xuống. Sau đó lăn đầu sang trái, sang phải, ngửa lên, cúi xuống thay cho việc bấm huyệt, đánh thức các dây thần kinh. Lúc sau tôi thấy như là có dòng điện chạy từ đầu xuống xương sống vài lần, các khớp xương nổ lục cục, tôi bị thoát vị đĩa đệm cột sống, xếp lại cột sống đúng vị trí, toàn thân rất dễ chịu, chân ngồi lâu rất đau, tôi bảo xoa bóp chân cho dễ chịu! Thì lập tức hai tay tôi nắn bóp huyệt đến hết đau. Trong lúc Thiền tôi hỏi chân đau là do phiền não chưa hóa giải, thông suốt (?!)

Quả đúng như vậy, tôi hỏi việc nào chưa thông suốt nếu đúng thì gật đầu, sai thì lắc đầu! Mọi người nhìn như lên đồng! Đến khi tôi nói đúng việc phiền muộn chưa giải quyết là bắt đầu: đầu tôi gật liên tục, tay như múa lên mừng rỡ và tôi cảm Thọ được!

Bây giờ tôi chỉ cần nhắm mắt lại niệm 10 câu thôi là cảm Thọ được và điều khiển theo ý muốn của mình. Vừa đi Thiền cảm Thọ vẫn mở được mắt nhìn xung quanh, thậm chí dừng niệm mà vẫn được. Và có thể đoán được sự việc hiện tại và tương lai (nhưng việc này tôi sẽ chiêm nghiệm lại thời gian sau có đúng không ?!) Hiện nay mới có năm ngày học mà trong người tôi không còn chỗ nào đau đớn cả, suy nghĩ không còn phiền muộn, toàn thân như là được hồi sinh – hỷ lạc!

————— Sadhu Sadhu Sadhu —————


English Verson

Duong Trung Kien (Calcification of Cervical – back vertebrae…)

     Before coming to this Meditation course, I, myself was not determined at first, still not be enthusiastic. I researched on the internet, and just thought that Meditation is just “sitting still and sitting for a long time”!

Originally, my mother promised to Mr. Duc – Ms. Phong to participate in this meditation course, but then she couldn’t arrange her time at last minutes. Personally, I think if we made a promise to someone, we should keep our words. Therefore, I became a replacement (to my mother) reluctantly!

I’s really a fate! When I arrived, I found the class rules were too complicated. Here they were: The phones must be turned off, all jewellery, as well as money were collected to one place, managed by a class manager, only return after the course. It was like going to the army.

At first, when I listened to the Master’s lecture, I didn’t understand anything. When I practiced meditation, I couldn’t sit silently for more than 2 minutes. I was too tired and kept changing from one posture to another. While everyone was sitting quietly, I was like a “special” student, distracted everyone.

I thought I couldn’t finish the whole course. I’m sure you all know that studying and don’t understand the content, causing us only sleepy and facing mosquito bites!

*******_*******

When we practiced walking meditation, on barefoot, which I only did (on barefoot) in my house for the past 20 years. This time walking on barefoot on the street with sharp crushed stones, the pain was unbearable. Walking step by step, is like “a thief enters a house to steal at night!”. I looked very funny.

The next day, walked again, I took my slippers with me to the crushed stone and put them on. The mouth was chanting, while the eyes were watching the sight-seeing.

It was very helpful to hear the Master explained about Meditation with Mindfulness very interesting and beautiful, but I still couldn’t see anything. I thought I missed something or a way, so I needed to find it out. I knew for sure I was missing something, and I was so right!

When practiced walking meditation, I focused and looked down, not paid any attention to the sides and focused my pupils to a middle point, created a blur vision that only see the person in front so that I didn’t lose my walking way.

That’s right! Naturally, I went to the place of crushed stone the day before, but I kept walking like a person walking on flat ground, without feeling any pain! The feet seemed to be hardened, the steps were a little wobbly like someone was directing me. From that moment I knew that I began to touch my unintentional feelings! At that time, I realized that I, earlier, had not done the practice as Master taught:

“Focus on looking at short distances, not looking to the sides. Chanting continuously in the Mind without interruption.”

*******_*******

Then I practiced meditation, I registered for 20 minutes and then extended time to 30 minutes, to 40 minutes, to 50 minutes!

At that time my 2 legs started hurt feeling. Such a terrible pain, prolonged. Probably it was the longest pain in my life ever, without painkillers!

During the Meditation time, beginning, I could not feel anything, after that I kept seeing fingers and hands twitching slightly. Occasionally bouncing and at around the 50th minute the right hand started to dance, the body started to shake as someone was controlling it! Sometimes I felt my body was like a running horse, sometimes was like a chick… continuously for around 20 minutes. In my mind, I felt awaken, and knew all my actions. But just be concerned if my body was controlled by anyone, so I actively stopped the meditation session!

Actually, my body was still healthy and lucid, nothing like being possessed and controlled by anyone. Then I talked to Buddhist Monk, and he said it was very good.

*******_*******

The next time, when practiced meditation for only 5 minutes, my body started to have feelings and I could control headache, calcification of cervical vertebrae – back! Which body parts I thought about, it started to be cured!

For example, when I said that I had a headache, I immediately fell down on the ground. The head gently touched the brick floor as if it was intended to support. Then the head rolled to the left, to the right, back up, down like acupressure, helped awakening the nerves. And then, I felt like there was an electric line ran from my head to my spine a few times, my joints had some sounds, my spine was rearranged properly (I had a herniated disc in my spine), my whole body was very comfortable. My legs were sitting in pain. When I said foot massage for comfort! My hands immediately squeezed the acupoint until the pain was gone. During meditation, I asked myself if my legs were painful because of some unresolved afflictions (?!)

That’s right, I asked myself something unclear, if it was true, I would nod, if it was wrong, I would shake my head! Everyone looked at me like a man goes into the deep trance!

When I said the right thing (the unresolved trouble), the process began: my head nodded continuously, my hands dance and I started to have the feeling!

Now, I just need to close my eyes and chant 10 sentences to start the feeling and control it as my wish. As soon as I start walking Mediation, I have the feeling even though my eyes are still open, or I stop chanting and I can look around. I could even predict current and future events (but I will need to recheck on this capability). It had only been five days of school now and there was no pain in my body anymore. There was no more sorrow, the whole body was as renewed – I feel so blissing!

————— Sadhu Sadhu Sadhu —————