Bài Pháp 28: Xin Lỗi và Chấp Nhận Sự Hối Hận Xin Lỗi Của Người Khác

Hạng người không chịu xin lỗi (khi có lỗi) và hạng người không chịu chấp nhận sự hối hận xin lỗi của người khác (sự cố chấp).

Đức Phật dạy:

“Này chư Tỳ Kheo! Nếu chính mình có lỗi, mà không dám thành thật sám hối xin lỗi là chưa phải bậc thiện trí đâu!

Ngược lại với sự phạm lỗi, biết rõ tự mình phạm lỗi, bèn thành thật đến để xin lỗi, ăn năn sám hối: Điều đó thật sự là tôi có lỗi, hãy bỏ lỗi cho tôi!”.

Những người được đến sám hối vẫn không hài lòng chấp nhận sự ăn năn đó, cũng là một hạng người thiểu trí thứ hai vậy”.

Hạng người biết cách thành thật khiêm nhường đến xin lỗi (khi có lỗi), và hạng người thông cảm chấp nhận sự thành thật cao quý của người khác khi đến xin lỗi mình (người có trí không cố chấp).

Đức Phật dạy:

“Này chư Tỳ Kheo! Người biết nhận lỗi khi lỡ lầm sai trái và khiêm nhường để thành thật sám hối, Như Lai khen ngợi là người khôn ngoan là bậc thiện trí ở đời.

Khi có người khác đến xin lỗi rằng: “Quả thật đó là sự lỗi lầm của tôi” và người sẵn sàng cảm thông, hài lòng chấp nhận cho sự sám hối đó. Như Lai tán thán đây cũng là bậc thiện trí thức thứ hai vậy.”

(Trích: Châu Ngọc Trong Ta – Thiền sư Thiện Minh)