Họ và tên: Nguyễn Thị Nguyệt Minh

Năm sinh: 06/05/1976

Số điện thoại: 0904 226 225

Địa chỉ: 35 Vườn Tùng, Ecopark, Hà Nội

     Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Con tên là Nguyệt Minh. Con xin chia sẻ cảm nhận của con về khóa Thiền này ạ.

Trước tiên cho con tri ân đến Sư, đến gia đình bác đại thí chủ và ban hỗ trợ đã tổ chức khóa tu tuyệt vời và sâu sắc, chu đáo ạ!

Chúng con đủ duyên lành chạm đến giáo Pháp màu nhiệm của Đức Phật. Chúng con xin nguyện tu tập, thực hành Thiền tinh tấn để tri ân Ân đức của Đức Phật, của Sư, Sư Cô và gia đình bác đại thí chủ.

*****+*****

Ngày đầu tiên của con thật là thất vọng. Mặc dù con đã biết ngồi Thiền một chút rồi, nhưng con cứ bị phóng tâm và hôn trầm liên tục. Phóng tâm nhanh mà mạnh đến mức 30ph con chưa mỏi, chưa đau nhức gì, chưa muốn xả Thiền mà cái tâm con nó xả Thiền vèo khi nào không hay. Con không kiểm soát được tâm.

Ngồi thiền thì không hiệu quả, nhưng bù lại tất cả các bài Pháp của thầy từ ngày đầu tiên đến nay đều như những lời vàng ngọc. Những lời kinh Sư đọc và giảng cho chúng con nghe đều thấm vào tâm con. Con nghe đến đâu, nó thấm đến đó, rất tuyệt vời….. Đôi lúc nghe Pháp con hay bị ngủ gật, nhưng nghe Pháp của Sư con nuốt từng lời và tâm cực kỳ tỉnh thức ạ!

Sang thời Thiền buổi sáng, qua buổi sáng thứ 2 trở đi, con bắt đầu nhập định được.

Con cảm giác như có một luồng năng lượng ấn nhẹ vào hai tay con và ổn định người con như một pho tượng.

Trạng thái an nhàn, tự tại vô cùng và lúc niệm dòng Arahan liên tục, liên tục nếu ngưng niệm thì lập tức tâm con bị phóng tâm.

Khi tâm con phóng đi, con nhận ra ngay và nói “phóng tâm à”, ngay lập tức con an trú được với dòng niệm Araham. Càng niệm con càng thấy 2 tay con ấn chặt hơn, và cả người con như pho tượng….

Thỉnh thoảng con có cảm giác cả người con từ từ bay chậm nhẹ lên, hoặc giản rộng ra, rồi lại thu hẹp lại……(con không biết tả nó giống tương tự cái gì…..lúc rã ra, lúc thu hẹp lại và cao vút lên như một quả núi). Những lúc như vậy cảm giác con rất tuyệt vời, không bị phóng tâm, an trú hòa tâm trong “Arahan” được một lúc thì tâm lại phóng ra…..Và đến phút thứ 60 trở đi bắt đầu có cảm giác đau, tê, mỏi chân và lưng. Nhưng mà cảm thọ này không phải là trở ngại của con ạ!

Con chú tâm vào “đau à, đau à” và niệm 5 ân đức Araham của Ngài là cơn đau dần qua. Rồi sau đó nó lại tới. Trong lúc đó con quán chiếu được rằng cuộc sống gặp vô cùng khó khăn, mình giải quyết xong với hết tâm sức của mình, trọn vẹn việc đó rồi, việc nó càng sẽ trôi đi, đôi khi tốt đẹp, đôi khi không đúng ý của mình.

Nhưng rồi quan trọng hơn là cái khó khăn khác nó lại đến, nên mình không nên dính mắc vào tất cả những gì mà cuộc sống đưa đến cho mình, mà chỉ biết nó, sống trọn vẹn và giải quyết nó với hết tâm trí của mình. Không nên dính mắc vào nó…., vì cơn đau khác lại đến, khó khăn tiếp theo lại đến.

Trong lúc hành Thiền, có lúc hôn trầm, có lúc đau, có lúc hạnh phúc, hỷ lạc. Cái gì đến rồi cũng sẽ đến, đến rồi cũng sẽ đi, sinh rồi diệt, nên sống trọn vẹn, tỉnh thức trên con đường trung đạo mà Đức Phật đã dạy. Không nên dính mắc vào hạnh phúc,  hay là khổ đau…..

*****+*****

Trong lúc hành Thiền và bây giờ đây con càng ngộ ra được “không có muốn thì không có sân”. Phải trải qua những cảm giác đau nhức kiên trì điều phục tâm, kiên trì niệm Arahan, quyết tâm mãnh liệt…. Trong lúc hành Thiền như là tâm đấu ý ạ, liên tục, liên tục chiến đấu, ….liên tục nhận ra cảm thọ, ý, phóng tâm, liên tục điều chỉnh, liên tục niệm Arahan, ngay cả khi đang định, “chính là lúc ta đang niệm trên dòng Arahan một cách tinh tấn và liên tục nhất!”.

Sau khi hành Thiền, con cảm nhận chúng con như những chiến binh xuất sắc. Đã vượt qua trận chiến chính bản thân mình. Và cảm giác hạnh phúc, người nhẹ bỗng. Trong đầu như được xả một đống rác, chỉ còn lại tâm Bồ Đề với niệm Arahan.

*****+*****

Con xin được chia sẻ trải nghiệm ấn tượng nhất của con trong thời Thiền sáng nay ạ.

Trong 60 phút, 30 phút đầu, con bị hôn trầm, con quyết tâm cố gắng niệm Arahan và nói “hôn trầm à”…..Trong khi có những thời Thiền con nhập định luôn từ phút đầu tiên đến phút thứ 90. Sáng nay, sau buổi sáng, Sư nói đây là thời cuối cùng nên con cố gắng. Có những lúc con gục suýt nữa thì đổ, nhưng đúng đến tiếng chuông báo hiệu 30ph thì cùng với tiếng chuông con đã nhập được định…..

Ban đầu, như mọi khi là tâm con an trú được trong dòng niệm Arahan, liên tục 2 tay con dần ấn nhẹ, nặng dần, nặng dần….Người con dần như 01 pho tượng và thỉnh thoảng con thấy có luồng sáng trắng, vàng, hoặc xanh.

Điều tuyệt vời là con cảm nhận được niệm Arahan đi ra, thì trong tim con và trái tim con dần mở ra, thân con như cánh cửa lớn, con không biết như cái gì, nhưng mở dần ra năng lượng Ân đức Ngài tràn ngập trong tâm và thân con, lan tỏa dần dần. Lúc đó con cảm nhận biết ơn Đức Phật vô cùng. Sự kinh cảm nơi ân đức Ngài khiến con bật khóc trong hạnh phúc vô bờ!

Sau đó điều tuyệt vời tiếp theo. Con cảm nhận toàn thân, toàn tâm con an tịnh và tĩnh lặng vô cùng….Dòng niệm Arahan vẫn tiếp tục, nhưng nhẹ nhàng và phát ra trong tim con luôn, theo nhịp đập của tim con… Con an trú cảm giác nhẹ nhàng, an tịnh, tĩnh lặng được khoảng 10ph, nghe tiếng trái tim con đập theo nhịp Arahan. Cảm giác tuyệt vời, không bao giờ con quên được trong đời…

*****+*****

Con vô cùng biết ơn Đức Phật, phước báu vô lượng vô biên của Ngài, để lại giáo Pháp cho nhiều đời nhiều kiếp chúng sanh.

Con biết ơn và tri ân Sư đã chỉ dạy chúng con. Trong lòng con biết ơn vô hạn, trong lúc hành thiền và cả mấy ngày sinh hoạt trong khóa tu.

Con xin biết ơn đến Ông Nguyễn Việt Đức và Bà Nguyễn Thị Phong đã cúng dường toàn phần cho khóa thiền này.

Tâm con phát nguyện sâu sắc được trở thành gia đình đại thí chủ cho những khóa tu sau của Sư tổ chức. Con nguyện Giáo Pháp của đức Phật được đến nhiều hơn với chúng sanh, giúp chúng sanh gặp được Chánh Pháp và tu tập tinh tấn trong cuộc đời này…..

Kính Sư chứng minh cho lời nguyện chân thật của con ạ ! Lành Thay !

Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật !!!