Họ và tên: Tạ Quang Võ

Sinh năm: 15/09/1972

Số điện thoại: 0961 758 577

Địa chỉ: Xã Phù Ninh, Huyện Phù Ninh, Tỉnh Phú Thọ

 

     Kính gửi: Ngài Đại Đức THIỆN MINH!

Con xin chia sẻ với quý Thầy và các hành giả trong quá trình con đến với khóa thiền như sau:

Lúc đầu bản thân con cũng không hiểu biết gì về Phật Pháp. Con nghe mọi người nói đến, là sắp tới có lớp học thiền do gia đình anh Nguyễn Việt Đức đứng ra phát tâm mở một khóa học thiền tại Bãi Bằng.

Vì có mối quan hệ với gia đình bác Đức, nên mọi người cũng mời con tham gia. Nhưng con trả lời không tham gia, thậm chí vì không hiểu biết nên con còn không để tâm đến những lời phân tích của mọi người!

Cho đến ngày khóa thiền chuẩn bị học, thì có một anh chia sẻ với con lần cuối xem con quyết định ra sao?

Qua một đêm suy nghĩ con quyết định đi tham gia khóa học này. Vì con đã trót hứa với anh đó, là con sẽ tham gia khóa học này.

*****+*****

Những ngày đầu tiên đến với lớp học, ngày thứ nhất thì con cũng cảm thấy chưa buồn! Nhưng bước sang ngày thứ hai và ngày thứ ba của khóa học thì con buồn và chán nản vô cùng!

Lúc đó con chưa cảm nhận gì về tác dụng của lớp học. Mỗi lần vào ngồi thiền đối với bản thân con đó là một trận tra tấn rất khủng khiếp về tinh thần và thể xác!

Con tự nhủ với bản thân và chia sẻ với vợ con là “không có cái dại nào lại giống cái dại nào”! Đang ở một môi trường hết sức thoải mái bên cạnh vợ con hàng ngày lại không muốn, lại nhấn thân vào lớp học này. Quy định của lớp học thì lại cực kỳ hà khắc! Nhà có khoảng 1.5km mà tối đến lại còn không được về nhà với vợ con. Thậm chí không được dùng điện thoại và bất cứ một giao tiếp nào khác!

*****+*****

Đến tối ngày học thứ 3 thì bản thân con cũng không còn kiên nhẫn nổi nữa! Và quyết định bạch với Thầy lần cuối rồi sẽ trốn ra về. Nhưng đến khi bạch với quý Thầy, thì tôi nhận được lời động viên của quý Thầy rằng, con cố gắng sang ngày thứ 4, con cố gắng ngồi thiền khoảng 01 giờ, nếu nhất tâm thì con sẽ mở ra được một kho báu với con!

Mặc dù nhận được lời động viên rất là quý báu của quý Thầy, nhưng con vẫn không tin vào điều đó sẽ đến. Và con xin phép Thầy con đi về phòng nghỉ và đấu tranh tư tưởng, xem có nên ở lại tiếp hay là trốn về!

Và quyết định là trốn về, nhưng khi xách túi quần áo và ra khỏi phòng thì lại nghĩ đến cháu Phương Anh, là con gái Anh chị Đức Phong. Khi đăng ký để xếp vào danh sách đi học thiền, cháu có chuyển thông tin và hỏi con rằng, là Chú đã suy nghĩ kĩ chưa?

Nếu nghĩ kĩ rồi, quyết định tham gia là không được bỏ giữa chừng mà ảnh hưởng đến khóa học. Vì đã hứa với cháu nên tôi lại quyết định ở lại để giữ danh dự cho bản thân. Vì từ trước đến nay con cũng không muốn thất hứa với ai.

*****+*****

Đến ngày thứ 4, quyết định đến lớp cho có mặt và chỉ xác định như là điểm danh thôi! Sau đó là ngồi chơi và chờ cho đến hết ngày.

Đến chiều ngày thứ 4, khi này khóa thiền buổi chiều trong đầu tôi lại xác định vào một cuộc tra tấn mới! Nhưng nghĩ đến hôm trước quý Thầy có nói với con là con sẽ cố gắng ngồi lấy 01 giờ con sẽ thấy kho báu!

Không phải tham lam là lấy được tiền của gì cả!, mà chỉ muốn xem là lời nói của quý Thầy có đúng như vậy không? Và quyết định trọng tâm là hôm nay dù thân thể có như thế nào đi chăng nữa, thì vẫn quyết định ngồi thiền cho đủ giờ!

Mọi ngày ngồi thiền tôi thường chỉ xin với Đức Phật có 20 phút mà còn muốn không thể chịu nổi huống chi là hôm nay gấp 3 lần. Những phút đầu tiên con chỉ lắng nghe tiếng chuông của Thầy gõ, chỉ mong hết giờ để đi ra. Cứ như thế cho đến khoảng phút thứ 51, đang đau đớn như vậy thì như có một luồng điện chạy từ đỉnh đầu con và xuống đến gan bàn chân.

Trời ơi con cảm thấy vô cùng lạ lùng mà con chưa bao giờ gặp! Toàn thân con không còn đau đớn gì nữa!, mà nó nhẹ như mây! Lúc đó chỉ muốn hét lên thật to là: “Thầy ơi! Con đã tìm thấy kho báu rồi! Nhưng sợ ảnh hưởng đến lớp học con ngồi im để cảm nhận và chờ cho đến hết giờ”.

Việc đầu tiên là con chạy đến quý Thầy và bạch với quý Thầy là con đã mở được kho báu! Và thầm cảm ơn Thầy và Đại Gia đình Đại Thí chủ Nguyễn Việt Đức vô cùng, vì cho cuộc đời con như sang một trang mới!

Và con chỉ muốn đi tìm tất cả các hành giả trong lớp, để chia sẻ với mọi người là con đã tìm ra kho báu. Và cũng rất mong tất cả mọi người trong lớp nếu ai chưa tìm thấy kho báu thì sẽ cố gắng, quyết tâm đi tìm cho bằng được!, Để khỏi phụ công Thầy và gia đình Thí chủ anh Nguyễn Việt Đức!

*****+*****

Đến ngày cuối cùng của khóa học, con rất xúc động chỉ muốn viết thật nhiều và chỉ mong khóa học này kéo dài nữa, trái lại với những ngày đầu tiên! Nhưng vì thời gian có hạn nên xin quý Thầy cho con xin dừng bút!

Trước khi dừng bút, con xin kính chúc quý Thầy, Sư cô, bác Giác Đạo có thật nhiều sức khỏe để đi soi sáng cho chúng con. Để tìm ra một con đường sống thật là tốt đẹp và có ý nghĩa. Đối với bản thân con, chỉ mong muốn rằng tất cả mọi người biết đến môn học này.