Thiền sinh: Nguyễn Thị Cẩm Tuyên
Pháp danh: Devamani
Địa chỉ: Đà Nẵng
Sđt: 0905632280
Bây giờ là 5h10 chiều, ngày cuối cùng hành thiền. Tôi đặt bút bắt đầu viết lại những dòng cảm xúc hồi tưởng lại 10 ngày vừa qua.
“Những người thiền sinh là những chiến sĩ thật sự anh dũng” – Ngài Thiền Sư Thiện Minh đã nói với chúng tôi như thế. 10 ngày gian truân thiền tập đã trôi qua tại đây – Thiền viện Resort mãi mãi một màu xanh. Chúng tôi đây, không những chiến đấu vì Tổ Quốc Việt Nam thân yêu trong cái tầm vóc hữu hạn của mình, mà chúng tôi đây còn có nhiệm vụ khác: “Chiến đấu sanh tử bền bỉ, nhẫn nại với chính bản thân mình!”.
“Không có sự chiến thắng vẻ vang nào hơn sự chiến thắng chính bản thân mình” – Ngài Thiện Minh đã giảng với chúng tôi như thế. Đúng vậy, Hiền nhân xưa thường nói:
“Chiến thắng vạn quân, chưa phải là chiến thắng;
Mà tự mình thắng mình, mới là chiến công oanh liệt”.
Hồi tưởng lại hơn 10 ngày trước, khi mẹ con chúng tôi còn ở nhà, chúng tôi đã quyết định không đi vì sự làm ăn buôn bán ở gia đình. Duyên phước đưa đẩy thế nào, tôi và mẹ cũng mắt nhắm, mắt mở mà xuất phát. Có lẽ nếu không tham gia, thì đây là quyết định dại khờ nhất của chúng tôi. Mẹ tôi hay nửa đùa, nửa thật “đi để kiếm một quả”.
Khóa thiền khai mạc, chúng tôi bắt đầu được sống trong không gian an lạc của Pháp Bảo và đương nhiên gian khổ cũng đồng hành theo sau. Phước lành cho tất cả chúng tôi, hai vị Đại thí chủ đã hỗ trợ và ủng hộ cho tất cả thiền sinh nơi ăn và chỗ ở tốt nhất. Tôi nghĩ họ đã rất sâu sắc và hoan hỷ khi nghĩ và làm điều đó. Nghĩ tới đó, tôi cũng phải thật cố gắng và tinh tấn hơn.
Xung quanh tôi, rất nhiều bạn đồng tu và trong đó có cả mẹ tôi đang cố gắng. Thời gian rồi cũng trôi đi, rất nhiều người bạn trong lớp thiền đã bắt đầu đắc Pháp. Giống như trái cây đã tới mùa, như những bông hoa nở rộ khoe sắc, không còn chịu e ấp nấp mình nữa!
Dưới sự hướng dẫn thiện xảo, tài tình, nhẫn nại, đầy bi mẫn và thật thâm tình của Ngài Thiền Sư khả kính, những người học trò chúng tôi ít nhiều đã nếm được hương vị Pháp Bảo, mặc dù chúng tôi không được gặp được Đức Phật.
Đức Từ Phụ đã nói: “Người nào thấy Pháp, người đó thấy Như Lai”.
Ngài Thiện Minh hay dùng những từ ngữ đậm chất miền Trung như: y chang, cái ni, bây chừ, ri, hè,… Ngài hay cười và thương chúng tôi lắm. Có lẽ tất cả mọi điều đó tạo nên một vị Sư Thiện Minh Quảng Nam – Đà Nẵng đặc biệt, khiến chúng tôi vừa yêu vừa kính trọng Ngài nhiều hơn.
Tôi nghĩ kết thúc khóa thiền, tôi cũng như mẹ cũng đã có cái gì đó trong Tâm. Kết quả như thế nào không quan trọng, quan trọng hơn là tôi đã biết cách sống với tâm mình như thế nào, biết cách đối nhân xử thế, biết cách yêu thương chính mình, để rồi biết cách nghĩ và sống với mọi người xung quanh hơn.
Chuyến này, mẹ và tôi lại hiểu nhau hơn. Tôi mong muốn những người khác cũng như mẹ và tôi sẽ được tham gia những khóa thiền như thế, những khóa thiền dạy cách hiểu hơn về Tâm trong mỗi người, cách sống với thế gian.
Đệ tử: Nguyễn Thị Cẩm Tuyên
(Devamani)
– – – – – – – Sadhu! Sadhu! Sadhu! – – – – – – –