Họ và tên: Vũ Văn Long
Mã số thiền: 17
Số điện thoại: 090.173.3233
Địa chỉ: Thủ Đức, TPHCM
Nhờ một duyên lành, qua sư huynh Chinh, tôi đã biết đến khóa thiền của Sư.
Qua sự tu tập tinh tấn, tôi đã tìm thấy niềm vui hạnh phúc lớn lao đã đến với tôi! Còn hơn cả hạnh phúc! Khi tôi đã tìm ra hạnh phúc thật sự của niềm tin vào con đường đi đúng đắn của mình!
Thực hiện thiền niệm tưởng Ân Đức Phật oai linh tối thượng và là con đường sáng, một chân lý trường tồn. Chỉ một ngày thôi, mà tôi đã đạt được pháp hỷ lạc (trạng thái hạnh phúc không cần điều kiện trong thiền) và có một niềm tin lớn vào con đường đi trong tương lai.
Tôi luôn trăn trở làm sao có được một môi trường tu tập, mà cha, mẹ, anh, chị, em,… đều có thể tu tập. Khi đến với khóa thiền tôi đã tìm được điều ấy, tôi hy vọng sẽ tìm được những người có tâm, có tầm đủ lớn, cùng chung tay giúp đỡ những mảnh đời, còn đang ngày tháng chống chọi với nỗi đau của những căn bệnh!
Nhờ khóa thiền chỉ có 5 ngày, đã cho họ một phép màu! Một niềm hy vọng lớn lao cho cuộc sống! Không có một trường lớp nào, có nhiều niềm vui hạnh phúc vỡ òa trong xúc cảm “nỗi đau đã chất chứa rất nhiều và nỗi đau cần có lời kết lại”. Chỉ có sự nỗ lực tu tập cùng trong đau khổ, tưởng như có thể chết đi trong ý nghĩ của tôi! Nếu được chiến thắng, tôi muốn chiến thắng mình trước tiên! Và tôi thả cho nỗi đau mặc kệ nó, trong ba mươi phút cùng cực, tôi đã bật khóc vì quá đau! Chỉ trong vài giây như có một phép màu nhiệm, toàn thân tôi như đang bay lên! ánh sáng từ đâu phát ra!
Tiếng khóc nấc của các tu nữ khóc thương Phật! Tôi cũng khóc! Rồi chợt nhận ra như có một làn gió nhẹ, một cử chỉ ấm áp nào đó đang lan tỏa trong tâm tôi. Tôi cảm thấy mình như một pháp sư bay trong hư không với tốc độ rất nhanh. Rồi những cảnh bố thí cúng dường mờ ảo lắm, không rõ là tôi bố thí hay sao nữa, tôi tiếp tục niệm Araham, Araham, Araham,… Tôi đã thấy quá khứ của mình là một tu nữ, có lúc thấy bầu trời hư không huyền ảo, toàn thân tôi đang không tìm cho mình một đường đi, thì có tiếng nói ấm áp vọng lại:
“Này con hãy đi làm những việc thiện, bản thân con sinh ra là để giúp đời, con cứ đi đi, mọi chuyện sẽ như ý con!”
Có một tiếng khóc rất lớn, bừng tỉnh trong thiền định làm tôi mãi tiếc nuối! Một cảm giác nhẹ nhàng nơi thân tâm, tôi đã gạt vội giọt nước mắt của hạnh phúc tột cùng.
Tôi mong có thể giới thiệu nhiều người, nhất là cha mẹ tôi tuổi già bóng xế, mà chưa một ngày được hưởng pháp hỷ lạc nhiệm mầu như tôi!
Qua đây, tôi hy vọng có thể nói một lời nói từ chơn tâm của tôi tới tất cả mọi người:
“Hãy tu tinh tấn, luôn nâng thời gian tu hành, để tìm được hạnh phúc của mình, kho báu phía trước hãy đi đi đừng ngại ngần!”
Tôi gửi lời cảm tạ ơn sâu sắc, tri ân tới Đại Đức Thiện Minh, một vị Phật sống giữa cõi ta bà! Xin cảm ơn Ngài!
– – – – – – – Sadhu! Sadhu! Sadhu! – – – – – – –