Thiền sinh: Nguyên Phúc
Pháp danh: Nguyên Phúc
Địa chỉ: Trà Vinh

Sđt: 0913188487

Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Kính bạch Thiền sư!

Kính bạch chư Đại đức tăng!

Kính thưa quý Tu nữ!

Kính thưa toàn thể đại chúng!

Tôi xin chia sẻ những trải nghiệm phương pháp thiền của 10 ngày vừa qua tại Resort tỉnh Bến Tre mà tôi đã gặt hái được.

Ngày đầu tiên đến Resort, tâm hồn tôi như lâng lâng, thấy niềm vui đang trào dâng và sau đó là gặp được Sư phụ Thiện Minh, tôi đến đảnh lễ Ngài và chào đón các anh chị của khóa thiền I cùng những người bạn mới.

Sau khi ổn định xong nơi nghỉ ngơi và bắt đầu chuẩn bị cho ngày mai khai mạc khóa thiền đợt II. Khi lễ khai mạc bắt đầu, tôi thấy hai cô Đại thí chủ, trong tâm tôi thật vô cùng cảm động vì những lời phát biểu mộc mạc chân thật của cô Đại thí chủ Resort cũng như với tâm rộng lớn của chị Thu Hương phân phát quần áo, tọa cụ, vật phẩm và vật chất đầy đủ cho khóa thiền làm tâm tôi càng trào dâng lên.

Xong buổi khai mạc, chiều đến là giờ hành thiền đầu tiên, tôi thiền định mà tâm còn hỷ lạc đến nước mắt cứ trào dâng vì việc làm phước thiện của hai vị đại thí chủ.

Thời thiền thứ 2: tôi định tâm theo hơi thở và thấy được ánh sáng xuất hiện, không nghĩ là nhanh như vậy. Tôi không tin ánh sáng đó đến nhanh như vậy nên lặng lẽ không chia sẻ với ai.

Qua ngày hôm sau, nghe Sư phụ giảng lại từng bước, tôi cứ nghĩ là phải đi lại từng bước từ đầu, nên vội vàng làm lại với những bước theo trình tự cách thở từ đầu.

Qua ngày thứ 3, thì tôi theo hơi thở thuần thục rồi, tôi dừng lại nơi điểm xúc chạm của hơi thở và vùng dưới mũi, ánh sáng tỏa ra ngay lúc tôi theo dõi hơi thở, tôi toàn nghĩ đến việc thiện lành và mong muốn sẽ làm như hai vị đại thí chủ. Đến lúc hơi thở dừng lại ở một điểm “xúc chạm”, thì ánh sáng tỏa lên như có một trái châu rải xuống, như pháo bông và từ đó tôi có được kinh nghiệm.

Đây là những trải nghiệm về sự xuất hiện ánh sáng:

  + Bước 1: Khi bắt đầu vào hành thiền thì thở ra hít vào 3 lần, để xác định luồng gió của hơi thở tại mũi.

  + Bước 2: Thả lỏng toàn thân, nhắm mắt lại và từ từ nương theo hơi thở nhẹ nhẹ, lướt tâm vào tại “nơi xúc chạm” ở mũi. Đừng chạy theo vọng tưởng và buông tất cả những suy nghĩ trong tâm, chỉ còn lại hơi thở và tâm hay biết sự ra vào của hơi thở thôi. Lúc đó tâm dìu theohơi thở ra vào, ra vào,… đặt ngay mũi, khi tâm bắt đầu ổn định, ánh sáng xuất hiện. Tâm đặt vào điểm xúc chạm, đó chính là Quang tướng.

Tôi mạnh dạn đi trình Pháp, không biết hành vậy là đúng không?

Sư còn nói: Con không nên theo hơi thở ra vào nữa, mà phải đặt tâm vào điểm xúc chạm xem sao rồi cho Sư biết.

Tôi tiếp tục thực hành. Tôi đặt tâm theo dõi hơi thở ra, vào và đến lúc hơi thở an tịnh dần nơi thân thì tâm thấy rõ điểm xúc chạm và  ánh sáng xuất hiện.

Những giờ ngồi thiền tiếp, mắt của tôi lúc nào cũng mỏi vì con ngươi nó cư nhấp nháy hoài, cả ngủ cũng không được, nguyên cả buổi trưa, một buổi hành thiền tại phòng, ánh sáng chói đến nỗi tôi không chịu nổi, vì nước mắt cứ chảy mạnh và chói nữa, tôi xả thiền và đi trình Pháp.

Sư bảo cứ tiếp tục. Tôi tiếp tục, ánh sáng lúc này càng sáng, càng chói hơn trước càng nhiều, làm da mặt tôi càng căng cứng, tôi đau quá phải bậc khóc lần nữa, làm xôn xao cả đại chúng trong lúc hành thiền, thật ngại ngùng vô cùng, vừa mừng vừa hổ thẹn!

Sư vẫn bảo tiếp tục và dạy rằng: khi nào ánh sáng lên mạnh nhất (khoảng sau một giờ) vào lúc đó hãy hướng tâm nhìn vào nơi vùng trái tim vài giây thấy gì cho Sư biết. Tôi làm theo lời Sư dạy và tôi thấy ánh sáng chiếu lan tỏa từ vùng trái tim ra. 

“Lúc này, tự nhiên nơi thân tâm tôi vô cùng khinh an, niềm vui lớn xuất hiện mà trong đời tôi chưa từng thấy cái vui, nguồn hạnh phúc thiêng liêng của tâm được như vậy. Cái vui này là cái vui thiên phú mà ai có trải nghiệm mới cảm nhận được!”

Tiếp tục hành thiền, tâm tôi càng khinh an, ánh sáng càng rõ ràng như mặt trăng, tôi an trú nơi đó cả giờ. Lúc này hạnh phúc biết bao.

Sau lần hành thiền tiếp, tôi càng thấy rõ lúc tâm an trú rồi ánh sáng lóe ra, một cái gì nhỏ nhỏ chiếu chiếu lấp lánh xuất hiện và tôi đã nhận ra tâm. Tâm đặt tại điểm xúc chạm, tâm kết chặt với chánh niệm trong hơi thở, Quang tướng xuất hiện. 

Tôi vui vui vì đã thấy được “ánh trăng” của tâm và ánh sáng khi không còn vọng tưởng, một ánh sáng nhỏ xuất hiện. Tôi thật hạnh phúc, đã hiểu con đường mà Sư đã chỉ dẫn, bây giờ chỉ biết cố gắng là phải đi tiếp để cảm nhận được rõ ràng nơi tâm hơn.

Qua nhiều giai đoạn hành thiền, tôi đã đọc được nơi tâm tôi một sự an vui hạnh phúc không thể nghĩ bàn.

“Sư ơi, con thật không biết tri ân đến Sư như thế nào cho đủ, lòng con cứ trào dâng lên một niềm kính quý cao thượng đến Sư, đã dành thời gian giảng dạy chỉ bước cho con, con đường trở về với tâm linh tươi sáng. 

Con sẽ cố gắng và cố gắng hơn nữa để không phụ lòng Sư, con lúc nào cũng nỗ lực, con tri ân phước báu Sư đã chia sẻ cho chúng con. Sự phước báu mà các thí chủ đã cúng dường dâng Sư, mà Sư cũng đều chia cho chúng con. Chính vì lẽ đó, con rất trân trọng quý báu hành thiền miên mật. Đó là tấm lòng tri ân và biết ơn của con!”

– – – – – – – Sadhu! Sadhu! Sadhu! – – – – – – –