Họ tên: Nguyễn Thị Thanh Nga

Ngày sinh: 20/05/1986
SĐT: 0975299143
Nghề nghiệp: nữ hộ sinh
Địa chỉ: 470 Phạm Hùng – Miếu Bông – Hòa Phước – Hòa Vang – TP. Đà Nẵng

 

          Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

          Kính bạch Ngài Thiền sư Đại đức Thích Thiện Minh khả kính!

          Ngài là vị Phật sống đã cứu giúp, giúp đỡ chúng con. Nhờ đó mà chúng con có thể tìm lại cuộc sống của mình, như được sinh ra thêm một lần nữa. Cảm nhận được cuộc sống có ý nghĩa hơn!

          Con đến đây, chỉ với mục đích là làm như thế nào, để giúp con của con hết bệnh, hết tật thôi. Chứ con không nghĩ là con tìm lại được linh hồn của con. Với những trạng thái thật vui và hạnh phúc vô cùng to lớn như thế này!

***++***

          Con của con nó bị bệnh động kinh. Cháu lên cơn co giật suốt 6 năm qua. Mỗi lần nhìn cháu bị đau mà lòng con quặn thắt lại!

          Con đã dẫn cháu đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác. Con đã đi từ nam chí bắc, từ đông y, tây y rồi nam y, kể cả những bậc thầy được tu nghiệp Trung Quốc về. Nhưng con chưa tìm được tí ánh sáng nào. Tiền bạc, tài sản của con đã hết, nhưng bệnh tình con của con ngày càng nặng lên. Tuần nào cháu cũng bị và có thể té ngã lên cơn bất cứ lúc nào. Có những lúc lên cầu thang ngã lăn xuống, con đau đớn ghê lắm.

          Nghe con của con nó bảo “Mẹ ơi cứu con!”. Nhưng con không biết làm sao nữa. Con cảm thấy mình bất lực và vô dụng. Cuộc sống đối với con không có ý nghĩa gì hết!

          Con nghĩ đến việc chết để giải thoát. Nhưng rồi nghĩ ai sẽ nuôi con mình và con lại cố gắng nhưng lúc nào cũng nặng nề và stress.

         

          Con cũng xin gửi lời cảm ơn đến gia đình chú Trần Phước Cầu đã giúp đỡ. Và chỉ con để con gặp được Thiền sư và Sư cô Bi Nguyện, gặp được khóa tu vô cùng quý báu này!

          Khi tham gia khóa tu con không nghĩ mình được nhẹ lòng và hạnh phúc được như ngày hôm nay.

          Khi con nghe Thiền sư giảng rằng: “Trước khi cứu người khác, thì con phải tự cứu chính bản thân con trước”!

          Đây là câu nói mà con rất tâm đắc. Khi con ngồi thiền con không thấy được hình Phật nào có hào quang cả. Mà 2 ngày cuối, con chỉ được nhìn thấy ánh sáng chiếu thẳng vào chỗ ngồi của con. Tồi tự nhiên con khóc, khóc thật nhiều và con thấy nhẹ lòng và rất hạnh phúc…!

          Lần đầu tiên trong đời con ngồi thiền và là lần đầu tiên con ngồi yên bất động. Con ngồi lâu đến vậy! “120 phút”. Con cảm nhận được là rất đau và nó rất đau. Nhưng con cố gắng tập trung tâm ý để niệm ân đức “A Ra Hăng” của Phật. Và quả thật sao mà quá sức vi diệu! Và tự nhiên mọi cơn đau của con nó biến mất!

          ***++***

          Nói thật cảm giác của con bây giờ là thật sự, thật sự rất vui, rất hạnh phúc vô bờ bến. Con không thể nào diễn tả hết được. Con nghĩ, bây giờ con đã giác ngộ được. Con hứa sẽ cố gắng tu tập để giúp mình, giúp người trong cuộc sống!

          Con mong Thiền sư sẽ tổ chức thêm được nhiều khóa thiền như thế này nữa. Để chúng con có thể giải thoát được bệnh “ung thư tâm hồn” như thế này!

          Lần cuối cùng, con xin thành kính biết ơn đến ngài Thiền sư – Vị Phật sống trong con. Con xin cảm ơn Sư cô Bi Nguyện và BTC đã nhiệt tình giúp đỡ con có khóa tu thật hạnh phúc!