Họ và tên: Võ Thị Thảo Trang

Năm sinh: 25/08/1976

Số điện thoại: 0946.060.506

Địa chỉ: 237 Phan Xích Long, P. 2, Q. Phú Nhuận, TP. HCM

Nghề nghiệp: Kinh doanh

     Tôi đã tham gia một khóa thiền trước đây của Sư. Lần đầu tham gia tôi đã không dự một cách trọn vẹn được, tôi đã đi với những người bạn “Busy-Bận rộn” nên họ lúc nào cũng nôn nóng lo ra, việc đó nó cũng gây ra sự mất tập trung. Kinh nghiệm tôi rút ra đó là, nếu tôi thật sự muốn được học tập một cách chân thành, tập trung và quyết tâm thì tôi nên đi một mình.

Và thế là lần này tôi quyết tâm dẹp mọi thứ bận rộn lúc nào cũng bủa vây, níu kéo tôi. Tôi đến với khóa thiền XI tôi muốn tìm lại sự bình an, sự bình tĩnh, sự sáng suốt để tôi có thể sống, để làm việc và xử lý những vướng mắc uẩn ức trong lòng mình.

Khi đến với khóa thiền tôi thấy tôi đã quyết định đúng đắn khi đi một mình. Tôi an tịnh, tôi không phải nói chuyện, tâm tôi được lắng đọng để nghe được từng lời giảng hết sức chân thành, sâu sắc, từ bi của Thiền Sư Thiện Minh.

* Ngày thứ nhất: Áp dụng những lời dạy của Sư, tôi cố gắng làm theo. Nhưng những vướng mắc trong tâm của tôi quá lớn, những mất mát, đổ vỡ, âu sầu, lo lắng, sợ hãi v.v…Tôi đang mang hết trong lòng từ chuyện đổ vỡ của vợ chồng tôi, tôi bị tai nạn phải phẫu thuật xương, mẹ mất (người mẹ mà tôi chăm lo yêu thương hết mực trong thời gian dài và tôi không thể giữ được bà). Bà phải về với Phật.

Một sự đổ vỡ, mâu thuẫn, oan trái bất ngờ xuất hiện. Gia đình và người nhà khiến tôi đi đến quyết định, cho bỏ đi sự nghiệp, tiền bạc của cả mấy tỷ bạc. Để bảo toàn tình cảm gia đình mình, điều đó thật sự không dễ dàng đối với tôi. Tôi đã khóc nhiều, đau thật nhiều. Và trong ngày đầu tiên, kết quả của ngày thiền nó cũng giống như tâm trạng của tôi vậy. Một màu duy nhất bao phủ trước mắt tôi đó là một màu đen khịt, u ám và đau, tê, nhức cả người, đầu óc tôi tê buốt, chân đau nhức không thể chịu được, tôi bỏ cuộc…

*****-*****

* Sáng ngày thứ hai: Cả buổi sáng đến chiều, vẫn là kết quả đó. Buổi chiều tôi nghe Sư giảng và Sư nhắc lại một câu, tôi biết đó là cái phao cứu sinh của tôi. Sư dạy, chiến thắng của người ta trong tất cả các trận chiến cũng không bằng mình phải dũng cảm chiến thắng bản thân mình, đó là chiến thắng mạnh mẽ nhất:

“Chiến thắng vạn quân nơi sa trường, không bằng sự chiến thắng chính mình!”.

Và khi vào thiền vào buổi tối, tôi đem câu nói đó giữ chặt với mình. Trong 20p đầu tôi bình thường và cứ vật lộn với sự phóng tâm của mình. Sau đó chân, đầu gối tôi bắt đầu tê, nhức, không chịu được, tôi lại sắp sửa bỏ cuộc nữa rồi! Tôi chuẩn bị nhúc nhích để tìm sự thoải mái, dễ chịu cho cái chân đang bị đau nhức quá sức này, thì câu nói của Sư cất lên trong đầu tôi. Tôi phải chiến thắng chính mình. Và tôi nhớ lại những nỗi đau mà tôi đã phải trải qua, sự đổ vỡ, mất mát, cuộc phẫu thuật xương,… So với cơn đau này thì có là gì! Tôi hét lên trong tâm của mình :

Ba ơi! Con vượt qua được!

Các con ơi! Mẹ vượt qua được!

Và sau hơn 10p tôi vẫn giữ câu niệm Araham và cơn đau đớn qua đi. Tôi thấy tôi thật sự hạnh phúc, hạnh phúc vì tôi đã trút bỏ được những nỗi đau chất chứa trong lòng mình! Tôi vượt qua được những mâu thuẫn và tôi thấy tôi cao hơn những vấn đề của chính mình, tôi nhẹ nhàng và tôi thoải mái hơn.

*****-*****

* Qua ngày thứ 3: Vẫn theo cách giữ tâm và niệm Arahan. Sư dạy là phải giữ dòng Ân Đức Arahan trong tim và tôi làm theo. Khi ngồi khoảng gần 10p, tôi bắt đầu thấy ánh sáng, ánh sáng này bắt đầu lan tỏa, lan tỏa, vần vũ, nó trùm át đi cái bóng tối mà nó vẫn che phủ tôi bao lâu nay!

Các bạn có bao giờ cảm nhận được niềm vui của một người mà trong lần đầu tiên họ nhìn thấy ánh sáng chưa? Đó chính là cảm giác của tôi vào lúc này. Tôi đã thấy được ánh sáng, tôi đã bắt đầu lấy lại niềm tin vào bản thân, niềm tin vào con đường phía trước” mà tôi phải chọn lựa lại cho tương lai của mình, của các con sau những đổ vỡ đã qua!

Sau đó tôi nhìn thấy Sư, Sư lướt đến nhẹ nhàng trong đám mây trắng, tôi nhìn, đảnh lễ và thật sự giống như vị cứu tinh đã đến với tôi để giải thoát và đưa tôi đến ánh sáng của sức mạnh, niềm tin. Tôi kính cảm ơn ân Sư đã cho tôi đến với khóa thiền này và tôi hành thiền và tu tập để hướng theo lời dạy của Sư.

– – – – – – Sadhu! Sadhu! Sadhu! – – – – – – –