Họ và tên: Đặng Thu Thủy

Năm sinh: 17/12/1994

Số điện thoại: 0352.987.332

Địa chỉ: Đường số 7, Tân Kiểng, Quận 7, TP. HCM

Nghề nghiệp: Giáo viên mầm non

Email: thuydt2@pathway.edu.vn

     Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Kính bạch ngài Thiền sư – Tiến sĩ – Đại đức Thiện Minh!

Con xin được gửi lời tri ân tới Ngài, tới Sư cô, tới gia đình Đại thí chủ, tới Ban hộ thiền và toàn thể các Sư – Ni và Thiền giả có mặt tại khóa thiền (XI) này.

“Tận cùng của nỗi đau là hạnh phúc”!

Thật đúng!

Khi con trải nghiệm hành thiền con đã nhận ra: Trong cuộc sống, đến khi ta gặp phải điều gì đó đau khổ, muộn phiền, không theo ý muốn là ta sẽ bỏ cuộc, sẽ dừng lại! Mà không còn nghĩ đến lý do rằng “tại vì sao ta bắt đầu?!

Cứ như vậy, tất cả mọi chuyện trong cuộc sống, chúng ta chỉ mới bắt đầu dẫn thân vào đã thấy nào là khó khăn, là khổ não!… .Cũng có đôi khi cố gắng để thoát khỏi nó, vượt qua nó, nhưng đến khi chớm tới đỉnh điểm, là ta đã cảm thấy mọi thứ đều quá sức chịu đựng của ta! Và tự tác ý rằng, tự chấp chặt rằng:

“Ta không thể vượt qua được!!!”

*****-*****

Và thế là mọi thứ ngay lập tức, trở về nơi bắt đầu của nó! Thậm chí, đôi khi là còn ở phía sau của sự bắt đầu ấy! Tất cả là vì ta “thiếu lòng tin vào nơi ta!”, “thiếu lòng tin vào nhân quả”, “thiếu lòng tin vào cuộc sống này!”…

Khi hành thiền cũng vậy, khởi sinh lên sự đau nhức, mệt mỏi,… Khi đó à ta thấy khổ sở và tự đặt câu hỏi “Tại sao? Tại sao tự dưng ngồi đây để chịu đau đớn, chịu khổ như vậy!, tự hành hạ xác thân!…; Mà quên mất rằng, khi ta đến đây là để “tìm sự an vui, giải thoát lòng kiên nhẫn!”.

Cũng bởi vì ta chưa đủ lòng tin về thiền định, thiếu lòng tin vào Ân Đức cao thượng, vô lượng vô biên của Vị Phật đã thương yêu chúng sanh như thế nào?:

“Đau như thế này, khổ như thế này làm sao mà hạnh phúc, mà an vui được?”

Cũng vì thiếu lòng tin vào Đức Phật từ bi, cao thượng, và ân đức của Ngài”. “ARAHAM” là cái gì mà lại cho ta sự hạnh phúc? là gì mà có thể cho ta được nhiều lợi lạc đến vậy? Không thể tin được và muốn bỏ về ngay, không phải tốn thời gian vào nó nữa!!!

Nhưng, nhờ có sự chỉ bảo tận tình của Thiền sư, của Sư cô và của Ban hộ thiền. Phải có lòng tin vào “Đức Phật”, có lòng tin vào Ân Đức “ARAHAM”

Qua tận cùng của nỗi đau kia, ta sẽ thấy được điều hạnh phúc!

Những nỗi đau, những khổ sở đó chính là kẻ thù của chúng ta!

Là oan gia trái chủ tới đòi nợ! Tại sao ta không một lần chiến đấu hết mình với kẻ thù!

Tại sao ta không một lần chấp nhận chịu trả sạch nợ cho họ!

*****-*****

Và rồi, tôi tìm thấy hạnh phúc, an lạc sau chiến đấu sinh tử ấy, sau khi nhìn thấy được những nỗi đau của chính mình!

Vượt qua nỗi đau vô tận sau thời gian thiền 50 phút. Đau đớn, bất lực và bỗng dưng, thân thể được nhấc bổng lên. Tôi không còn cảm thấy mình với 2 chân và 2 tay nữa! Mà cảm giác như không chân không tay vậy! “Thật sự là vi diệu”.

Thời thiền tiếp theo sau: 20 phút ánh sáng chói lòa chiếu vào mặt, sáng rực vùng đầu và trán làm tôi cảm giác nóng, rát. Và sau đó là cái đầu thông thái mát như bạc hà vậy, kéo dài tới phút 120 mà không đau nhức, không mệt mỏi gì cả. Niềm tin, niềm hạnh phúc nảy nở trong lòng.

“Vui mà không biết niềm vui đến từ đâu”. “Thật sự quá vi diệu”!!!

Tôi mong rằng tất cả mọi người có thể tin tưởng và tìm được niềm vui, hạnh phúc nơi thiền định như Tôi…

– – – – – – – Sadhu! Sadhu! Sadhu! – – – – – – –