Hà Thị Ngọc Anh

Họ tên: Hà Thị Ngọc Anh

Ngày sinh: 05/04/1996

Số điện thoại: 

Email: Hathngocanh@gmail.com

Địa chỉ: Số 59, đường Nguyễn Lữ, phường Khuê Mỹ, quận Ngũ Hành Sơn, thành phố Đà Nẵng

Nghề nghiệp: Không

     Con xin bái bạch Đại Đức Thích Thiện Minh và toàn thể Ban tổ chức cùng các Đại thí chủ bố thí.

          Đầu tiên, con xin gửi lời cảm ơn đến tất cả mọi người với lòng biết ơn thật lòng của con, bởi vì đã tổ chức thành công Khóa thiền Samatha Buddhanussati Khóa 18, cho con có cơ hội quý được tu hành và được hưởng mọi tiện nghi tốt nhất có thể, để con chỉ chú tâm tu hành chứ không cần bận tâm điều gì cả.

          Con được biết khóa thiền thông qua người bạn của con, lúc chuẩn bị hành trang lên đường đi tu, con chẳng có ý niệm gì cả. Vì chỉ cần biết có khóa tu thiện nguyện là con hoan hỷ như bắt được duyên lành.

          Con chỉ nghĩ, tới khoá thiền tu thì nên sống chánh niệm giống như các nhà tu hành thật sự, thấy ai làm gì cũng nên làm theo, phải xả bỏ tất cả những thói quen cũ ở nhà thôi. Vì con tin vào những khóa tu này luôn luôn hướng ý niệm tốt cho những người tham gia.

          Khi đến khóa thiền, con được mọi người trong BTC chào đón nhiệt tình. BTC lắng nghe nhu cầu của từng người, chỉ bảo hết lòng với mọi thắc mắc. Nhìn thấy như vậy, tự dưng con vui hẳn lên, vì không ai vừa cho ăn, cho chỗ ở tiện nghi thoải mái, lại đối xử với thái độ từ bi như vậy, làm con cảm kích lắm. Tự dưng con phát nguyện khóa tu này con được kết quả tốt lành, kết quả đó có là gì cũng được, thay đổi tính tình đa nghi cau có cộc cằn hay thường nghĩ xấu về người khác của con.

           Những điều nhỏ nhoi vậy thôi là con hài lòng rồi, vì những thói quen này cứ mắc nghẹn trong người con hoài vậy.

          Con nghe pháp nhiều mà không thấm được nên lúc đầu vào khóa thiền được nghe Sư Thiện Minh giảng pháp, con lại sanh tâm hoài nghi (!?)

          Thầy nói gì con cũng không thấm nổi, con xin sám hối với Sư Thiện Minh ạ! Sadhu sadhu sadhu!

          Thế nhưng, ngày đầu tiên Sư cho ngồi thiền vào buổi sáng trước giờ Thọ trai, Sư giảng là:

           – Ở trường thiền quốc tế người ta cho thiền giả vào thiền đúng 1 tiếng 30 phút, mà Sư giảng giờ thiền theo thông lệ quốc tế.

          – Ủa, sao ngồi một tiếng ba mươi phút ghê vậy!  Mà người ta ngồi được không lẽ mình ngồi không được, giờ thử mới biết chứ!

           Mà con công nhận Pháp này Sư dạy rất có hiệu quả. Đối với con, Sư bảo rằng ai thấy mỏi quá thì đổi oai nghi để thiền trong tư thế đứng. Khi nào thấy hết mỏi rồi lại ngồi thiền.

           Câu này giống như câu an ủi cho con, mặc dù con xin nói thật là con cố gắng ngồi im, không đứng dậy quyết tâm ngồi lì. Tại vì con cứ thử coi ra sao chứ không thử thì sao mà biết!

          Sang buổi chiều ngày 26, Sư giảng về những ý niệm của Tâm bất thiện, con thấy quá đúng luôn, nào là hoài nghi rồi lại hôn trầm…

           Còn thời thiền buổi chiều, Sư cho con ngồi giống buổi sáng, cùng với những lời dẫn đó, lúc con rơi vào trạng thái hôn trầm con cứ nhớ lại lời Sư giảng, con tự mở mắt nhìn xuống thảm để lấy lại sự tỉnh giác, có khi hôn trầm còn lớn hơn cả cái đầu ở trên nữa! mà cũng nhờ may mắn đó con mới liên tục ngồi lâu đến hết giờ.

           Nhưng buổi chiều thiền, con ngồi hôn trầm chỉ một tiếng thôi, 30 phút còn lại con rất tỉnh táo, cực kỳ tỉnh táo như sáo làm con vui quá nên con quên cái đau ở chân. Nhưng mà cũng tạm thời thôi, mỗi lần đau cứ nghe lời Sư, niệm A Ra Hăng.

          Tối 26 được đi thiền kinh hành, con nhớ lại câu chuyện Sư giảng về Cấp Cô Độc, con thấy sướng tê tê. Ngưỡng mộ tâm rộng lượng của Cấp Cô Độc, nhưng nghĩ về bản thân con không có nhiều của cải để chu cấp cho con nữa, vậy làm sao con có thể có chút tâm rộng lượng vậy được.

           Vậy mà Sư bảo chỉ cần có tấm lòng hướng tâm thì chuyện gì cũng làm được. Vậy là con đi kinh hành trong tâm trạng vô cùng hoan hỷ và nhập tâm. Tối đó con thiền thật sự tiến bộ, không hôn trầm nữa.

           Rồi từ bữa đó đến ngày hôm nay, mỗi thời thiền là mỗi tiến bộ vì mỗi thời thiền đều được Sư thuyết pháp rất là hay. Vậy là lúc thiền con thấm dần dần, mỗi lần hiểu được là thấy vui.

          Kết quả từ ngồi 30 phút không thể ngồi hơn, mà con ngồi hơn ba tiếng đồng hồ. Công đức và ơn dạy dỗ của Sư đối với con vô cùng lớn, nên những thời hành thiền con luôn hồi hướng đến Sư để ghi nhớ công đức của người.

* * * * * * * * ——– * * * * * * * *

Lời dạy Thiền sư:

          Ngồi thiền trung bình một giờ (01 giờ) thân thể an trụ không chao động, chân tay không thay đổi tư thế là hành giả đã đạt được pháp hạnh phúc an tịnh cao quý rồi!

          Ngồi thiền an tịnh nhập tâm trên ân đức Phật 3 giờ liên tục vậy là tốt lắm. Thiền Sư chúc mừng hành giả đã thâm nhập Ân đức vô lượng của Chư Phật rồi nhé! Tuy nhiên cần phải tiếp tục siêng năng tinh tấn để lộ trình tâm được thuần thục, thành thạo thì phước đức thật là vô lượng vô biên (xem 5 bước tập thuần thục của thiền trên Website).

– – – – – – – Sadhu! Sadhu! Sadhu! – – – – – – –