Họ và tên: Trần Thị Cẩm

Năm sinh: 01/01/1985

Số điện thoại: 0972.832.347

Email: Suri.anna84@gmail.com

Địa chỉ: Chung cư Sunrise, Q7, TP. HCM

Nghề nghiệp: Nội trợ

     Dạ con chào Sư kính mến!

Với những nỗi niềm xúc động và biết ơn, với niềm hạnh phúc và an lạc nhất mà trong tâm con đang hiện hữu bên trong. Đầu tiên khi giờ cuối thiền hôm nay kết thúc vào lúc 6:40 con xả thiền, một cảm nhận con mới thấy được tâm mình. Con hạnh phúc vô bờ bến, không phải là một cảm giác hỷ lạc mà là một cảm giác khác không sao mà diễn tả được! Nghĩ lại trước kia tâm mình thật là dễ sợ. Mặc dù bên ngoài mình không muốn nhưng buồn phiền vẫn hiện lên!

*****-*****

Hai ngày đầu: Con vào khóa thiền con luôn làm theo và hành theo lời Thầy dạy và làm y như vậy. Con cảm nhận mình được niềm Hỷ Lạc vô cùng vui, vô cùng tận!

Nhưng vào ngày thứ 3 và đầu ngày 4: Con phát nguyện ngồi thiền 2 giờ. Khi con nghĩ tới niềm hỷ lạc, đâu có gì phải sợ thời gian!

Thường là con hành thiền 1,5 giờ. Khi vào giờ thiền mà con phát nguyện 2 giờ. Đến khi chỉ còn 15 phút còn lại: Ôi! toàn thân con đau đớn. Con thấy như có những tảng đá xếp chồng lên nhau thật đáng sợ. Niềm hỷ lạc ở đâu con không thấy nữa! Nhưng con nhớ lại lời Sư dạy, con bám vào ARaHam của Đức Phật dù con có chết cũng cam, nhất định không xả thiền:

“Đức Phật Từ Bi yêu thương chúng con, tại sao con không thắng nổi với tâm chính mình? “Mình đau là do cảm thọ ở tâm”. Con toàn đau đớn giống như chết bao nhiêu lần. Con trông đợi từng tiếng chuông! Vẫn ôm giữ dòng niệm ân đức Phật: Araham, Araham, … (con vẫn ôm giữ mãi). Nhưng con đau quá! Và rồi cuối cùng,… con đã chiến thắng với tâm mình. Và giờ thiền đã hết, nhưng con vẫn sống, vẫn đi đứng được!

Buổi chiều, vào giờ kế tiếp, nỗi đau vẫn còn nhưng con nhớ Thầy dạy ở đây chỉ có “Tuệ và Tấn” (chỉ có trí tuệ và sự tinh tấn hành thiền mà thôi! Chứ không phải bản ngã của ta hành thiền!). Con phát nguyện tiếp 2 tiếng nữa để cúng dường Tam Bảo. Nhưng bên trong con vẫn còn sợ cảm giác đó!

Nhưng, con vẫn cương quyết và Sư ơi! 2 giờ tiếp con đau đớn không diễn tả nổi. Nước mắt con rơi ra trong lúc con nhắm mắt thiền, mà con biết là nước mắt mình đang chảy! Và con vẫn duy trì dòng niệm trên ân đức Araham của Phật! Araham, Araham, Araham, … liên tục. Con cũng đã quyết tâm với chính mình, để chịu đựng cảm giác trên đôi chân, nặng nề như những tấn khối đá chồng lên nhau! Tiếng chuông báo hết giờ vang lên! Con khóc rất lớn! Và không biết tại sao lại khóc nữa! Con biết bản thân con không khóc, rất ít khóc, giờ lại khóc như mưa!

Và vào sáng ngày kết thúc, con vẫn phát nguyện tiếp y như vậy. Nhưng Sư ơi ! Con đã hoàn toàn chiến thắng tâm mình! Toàn thân con bao cảm giác nặng nề tợ những tảng đá ấy, thật sự tan rã hết ra. Một niềm tin tự do thật sự, nhẹ nhàng và mạnh khỏe thật sự (hạnh phúc toàn phần). Con cảm thấy không có một nỗi đau nào đáng sợ cả! Con làm chủ tâm mình và hiện giờ đây, hạnh phúc thay! Vì mình tìm thấy chính mình, nương tựa nơi mình. Con cảm thấy tự trong sâu thẳm nơi tâm, như có những bông hoa đang hé nhụy chào đón, để con vững bước với những điều thiện lành. Từ đi đứng và qua lời nói (yêu thương tất cả dù là trên bước đi cọng cỏ con nhìn thấy)!

Thấy những điều tâm luôn này nọ, xong nó ở đâu đó chắc đã rời xa, đã quá xa với con sau khóa thiền. Sau xả thiền, vào giờ cuối cùng con nghĩ ngay tới điều mình biết và nên làm gì? Hành xử ra sao với cuộc đời mình? Vì được làm chủ tâm của mình. Từ trước giờ con luôn cảm nhận mình làm chủ tâm mình, nhưng không phải!

Bây giờ mới thật sự là như vậy, mình đã làm chủ được. Con cảm nhận mình có một cuộc đời mới, ở nơi tâm lan tỏa toàn bộ ra từ bên ngoài. Con hạnh phúc!

*****-*****

Con biết ơn Sư nhiều nhiều lắm! Con xin trân trọng gìn giữ để đi trọn đời mình, để hành theo với những điều con đạt được. Không phải là đạt được mà hiểu được tâm mình!

Con nguyện hứa với Sư, con nguyện hứa với Tam Bảo, con sẽ luôn làm những việc thiện lành để đền đáp sự biết ơn đó. Dù là một điều rất nhỏ con cũng hoan hỷ (tự nhiên con thấy mình, sao mình hạnh phúc đến vậy!).

Con nghĩ chỉ có những cô chú anh chị em khi thiền giống như con, xong mới cảm nhận được (sao tâm con toàn an lạc toàn bộ, một an lạc thật sự). Bây giờ con mới hiểu trước giờ chỉ nói là an lạc nhưng chưa an lạc (ngay phút này đây tâm con hoàn toàn giải phóng!) Mà sao con thấy bên trong một nguồn năng lượng Aramam thật tuyệt vời! Con nguyện hứa với Sư con sẽ mỗi ngày thiền ở nhà từ 45 phút trở lên (tâm con giờ hoan hỷ quá!) .

Cuối lời con nguyện mong Sư sức khỏe an khang và giúp được nhiều thiền giả tìm lại được chính mình, từ bên trong đã cứ lang thang đâu đó mãi! Sau những đau đớn không chịu được, là một niềm hạnh phúc thật sự an vui nơi tâm. Để niềm vui ấy được lan tỏa đến với cuộc sống này.

Nhân đây, con cũng thành kính Tri Ân gia đình Đại thí chủ – CTHĐQT CTCP BeeGreen đã có đại thiện tâm hỗ trợ toàn bộ điều kiện quý báu cho khoá thiền được thành tựu.

Xin kính lời tri ân đến Ban Giám Đốc Oceanami Resort cùng toàn thể cán bộ nhân viên đã trực tiếp hoặc gián tiếp hỗ trợ cho khóa thiền chúng con được thành tựu viên mãn.

Xin kính tri ân ban tổ chức khóa thiền đã nhiệt tâm hỗ trợ chúng con…

– – – – – – – Sadhu! Sadhu! Sadhu! – – – – – – –